Ngồi ở thư phòng Quản Nhạc mở bưu kiện ra. Bên trong lại là một sấp ảnh. Là ảnh của Kì Hân cùng người phục vụ hôm đó, còn có cả ảnh của cô và mẹ anh.
Cũng chẳng có gì là ngạc nhiên, Quản Nhạc đặt sấp hình xuống bàn ung dung đút tay vào túi quần đi đến bên cửa sổ.
Đế giờ phút này điều anh hối hận nhất trong cuộc đời mình đó là việc bản thân mình quá ngu ngốc, hiểu nhầm mà hành hạ cô gái nhỏ kia suốt hai năm.
Những vết thương vô hình cứ thế mà bám vào trong tim cô gái nhỏ đó cứa từng chút từng chút đến đau đớn, bất lực.
Có lẽ, cả kiếp này hay kiếp sau hay kiếp kiếp sau nữa, anh cũng không thể nào trả lại cho cô gái ấy được một trái tim vẹn nguyên nhất nữa rồi.
Sau khi tắm rửa xong, Uyển Nhi di chuyển xuống nhà, đợi một lúc lâu vẫn không thấy Quản Nhạc đâu. Cô quyết định lên thư phòng tìm anh.
Mở cửa bước vào, liền lấy Quản Nhạc quần áo hờ hửng sộc sệt, đặt tay lên trán mà nằm dài ra ghế sofa.
Uyển Nhi đi đến nhẹ nhàng gỡ tay anh xuống, đôi mắt đỏ hoe vô hồn, khiến cô sửng sốt nhìn anh.
"Quản Nhạc, anh sao thế?"
Không nói gì, Quản Nhạc chỉ ôm lấy người cô đến sát người mình.
"Uyển Nhi, anh xin lỗi"
Đôi tay Uyển Nhi cứ thế nhẹ nhàng mà vỗ lấy khuôn ngực rắn chắc của anh.
Giây phút này cô cũng không muốn hỏi xem anh xin lỗi cô là vì cái gì. Cô chỉ biết rằng người đàn ông này hiện tại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910918/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.