Có lẽ đã đoán được chút ý nghĩ gì đó trong lòng Uyển Nhi. Quản Nhạc xoa nhẹ mái tóc, rồi bế sốc người cô lên.
"Chúng ta về thôi"
....
"Cậu chủ"
Nghe tiếng thuộc hạ của mình, Hoàng Long liền nhăn mày.
Không phải anh đã nói rất nhiều lần là không được tự ý bước vào căn phòng này rồi sao?
Không vội vã, Hoàng Long nhẹ nhàng đặt bàn tay cô gái vào trong chăn, kéo chăn lên ủ ấm cứ như sợ rằng cô gái ấy sẽ lạnh vậy.
Sau khi đã hài lòng, Hoàng Long vẫy tay ra hiệu cho thuộc hạ ra ngoài cùng mình.
Anh điềm tĩnh từ túi quần rút ra một điếu thuốc.
"Tốt nhất cậu nên có tin tức đáng giá"
Người thuộc hạ đứng đằng sau anh khuôn mặt đã biến sắc đến tái nhợt.
"Cậu chủ, Kì Hân cô ta gặp tai nạn, hiện tại không biết sống chết ra sao"
Hoàng Long vẫn nhàn nhã rít từng hồi thuốc, việc này thật ra cũng chẳng liên quan hay ảnh hưởng gì đến anh cả.
"Xảy ra khi nào?"
"Sau khi từ chỗ chúng ta về"
Sau khi từ chỗ anh rời đi?
Như vậy không phải là nhắm đến anh rồi sao?
Nhưng ai lại biết đến sự hiện diện của anh được chứ?
Hay chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên?
Hay là...
"Quản Nhạc"
Hoàng Long buộc miệng gọi ra một cái tên.
Nhưng mà suy đi nghĩ lại anh ta liền lắc đầu.
Tuy anh ta biết Quản Nhạc không thích gì mình là mấy.
Nhưng anh ta cũng không phải là người bất lương đến nổi chỉ vì đối phó với anh mà dùng tính mạng của một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910917/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.