Nói rồi Phương Nhã liền tức giận đùng đùng mà bỏ đi, không kịp cho Quản Nhạc cơ hội để nói tiếp.
Phương Nhã vừa ra khỏi phòng Trương Duệ liền vào trong.
Nhìn thấy bộ dạng Quản Nhạc, Trương Duệ có chút kinh ngạc, nhưng rồi cũng chẳng dám nói gì, việc giữa hai mẹ con họ anh không có lí do gì có thể xen vào.
"Có việc gì?"
"Lâm tổng, có một bưu kiện được chuyển đến nhưng không rõ là ai gửi "
"Để lên bàn rồi ra ngoài đi"
Trương Duệ liền làm theo lời Quản Nhạc rồi ra ngoài tiếp tục công việc của mình.
Một lúc sau khi đã bình tĩnh trở lại, Quản Nhạc trở về bàn làm việc của mình. Bưu kiện lúc nảy Trương Duệ đặt trên bàn đã thu hút sự chú ý của anh. Quản Nhạc liền cầm lên ngó qua nhưng lại là bưu kiện nạp danh, Quản Nhạc định vứt đi nhưng rồi lại chần chừ mà mở ra.
Nhìn thấy được thứ bên trong bưu kiện Quản Nhạc tay chân bỗng nhiên run rẫy, anh không ngờ rằng người mà anh bao năm qua kính trọng, bao năm qua trong mắt anh là người tuyệt vời nhất lại có thể làm những việc sai trái như vậy.
Quản Nhạc cầm lấy xấp hình mà như không tin vào mắt mình. Ai đó hãy đến nói với anh tất cả là giả là ghép đi được không? Anh không tin đây là sự thật, thật sự không thể tin được.
Số hình này rõ ràng từng chút từng chút một, từ lúc khoảng cách mà mẹ anh ngồi trong xe gần biệt thự Lâm gia đến lúc bà ta đối diện mà nói chuyện với Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910896/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.