Sau khi một kế hoạch tỉ mĩ được vạch ra, Phương Nhã liền đến Lâm thị tìm Quản Nhạc.
Phương Nhã vừa đến cửa Lâm thị, tất cả nhân viên đều xếp thành hàng cung kính mà cúi chào bà.
Bà ta chính là thích cảm giác này, cảm giác được người người kính trọng cúi đầu. Bà ta nho nhã lịch thiệp đầu khẽ gật nhẹ mỉm cười, rồi đi đến thẳng phòng của Quản Nhạc.
Đang chăm chú làm việc, Quản Nhạc nghe tiếng mở cửa thì khó chịu nhìn lên, nhưng khi thấy người đó là mẹ mình anh liền thu lại vẻ mặt đằng đằng sát khí của mình mà mỉm cười.
"Mẹ"
Phương Nhã dịu dàng mỉm cười đi đến sofa ngồi xuống.
"Quản Nhạc, qua đây mẹ có chuyện muốn nói với con"
Quản Nhạc liền tắt laptop mà đi đến ngồi bên mẹ mình.
"Có việc gì quan trọng mà mẹ phải đến tận đây. Gọi con về là được mà"
"Việc hôn nhân đại sự của anh có được xem là quan trọng không?"
Nghe mẹ mình nhắc đến việc hôn nhân Quản Nhạc liền biết bà ta muốn nói gì, liền tìm cách lãng tránh.
"Mẹ, việc này để nói sau đi con còn có chút việc"
Quản Nhạc vừa đứng lên định đi liền bị Phương Nhã nắm được thóp mà chặn lại.
"Quản Nhạc, con đừng giả vờ nữa. Ngồi xuống nói chuyện với mẹ"
Quản Nhạc đành miễn cưỡng mà ngồi xuống.
"Quản Nhạc, con cũng biết hôn ước của Lâm gia với Cao không phải là việc đùa. Hai đứa con cũng lớn hết rồi chi bằng chúng ta cứ như lời người lớn mà làm theo"
Tại sao những việc quan trọng cả đời người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910895/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.