Nhìn thấy dáng vẻ của Uyển Nhi, Quản Nhạc chỉ cười nhẹ một cái.
Anh cầm lấy cự long của mình mà trêu đùa nơi cánh bướm của cô một hồi lâu, khi đã chán anh liền đi vào trong cơ thể cô.
"Ưm...ưm"
Quản Nhạc đi vào bất ngờ khiến Uyển Nhi chưa kịp chuẩn bị mà rên lên mấy tiếng.
Quản Nhạc cứ thế mà ở trong cô, từng đợt ra vào đều chạm đến nơi sâu nhất của cô mà càng quấy. Từng cơn đau rát mang theo cảm giác sung sướng mà bức đến điên người cô.
Uyển Nhi cứ thế mà nương theo từng động tác của Quản Nhạc.
Từng nhịp từng nhịp một mà phối hợp với anh.
Thật sự nó khiến cho Uyển Nhi không thể nào rứt ra được, cứ như bị ai bỏ bùa vậy.
Sau một hồi luân động đã thấm mệt. Quản Nhạc bế người Uyển Nhi đặt lên hạ thân mình, còn anh thì nằm dài ra giường.
Thấy Uyển Nhi không chịu làm gì mà cứ ngồi thừ ra đó. Quản Nhạc liền lên tiếng.
"Em tự mình vận động đi"
Tự mình làm là sao? Cô làm gì biết.
Thấy Uyển Nhi cứ không hiểu mà nhìn anh.
Quản Nhạc cười khổ nhìn cô. Không nhẽ bây giờ còn phải dành riêng cho cô một khóa đào tạo về chuyện chăn gối nữa hay sao?
Quản Nhạc chỉ vào vật đang kiêu hãnh mà dựng đứng lên của mình.
"Cầm lấy nó, làm như những hình hôm ở nhà tắm em đã làm"
Làm như hôm nhà tắm là sao chứ?
Hôm bữa rõ ràng là anh ép cô... Còn phụ cô một tay cơ mà.
Uyển Nhi run rẩy đưa tay nắm lấy nó, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910893/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.