Một 
Hôm nay ăn cơm xong, Lâm tổng làm ổ trên ghế sa lông xem hai tập Doraemon, nhìn thấy Doraemon lấy ra vài món bảo bối từ trong túi thần kỳ, cậu quay đầu nói với Phí Mạo: “A, nếu em có siêu năng lực thì tốt rồi.” 
Phí Mạo ở bên cạnh lột bưởi cho cậu: “Siêu năng lực?” 
“Đúng vậy!” Lâm Mộc Nam quỳ trên ghế sa lông, “Nếu như em có siêu năng lực, em sẽ vung tay một cái, khiến vỏ quả bưởi biến mất, như vậy ban ngày cũng có thể được ăn bưởi.” 
Phí Mạo đút miếng bưởi trong tay qua: “Quỷ tham ăn.” 
Lâm Mộc Nam ăn xong, tiếp tục nói: “Nếu như em có siêu năng lực, em sẽ biến ra một nồi đất đầy cháo vào sáng sớm, bỏ rất nhiều thịt cùng sợi trứng gà!” 
Cậu đắc ý nói xong, lại nằm xuống ghế sa lông: “Nếu có siêu năng lực, em còn muốn anh xuất hiện ở cửa công ty, đón em tan làm, chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy rất vui rồi.” 
Phí Mạo ôm Lâm Mộc Nam dậy: “Không chừng Nam Nam của chúng ta thật sự có siêu năng lực.” 
Hai 
Ngày hôm sau, Lâm Mộc Nam còn đang trong mộng, bỗng nghe thấy được tiếng chuông báo thức chói tai, khiến cho cậu nhíu mày lại, thụt cằm vào trong chăn. 
Phí Mạo ngồi dậy nhấn tắt chuông báo, quay người lại hôn một cái trên trán Lâm Mộc Nam, vén chăn xuống giường, hơi nhấc chăn lên, che đi lỗ tai của Lâm Mộc Nam. 
Anh nhanh chóng rửa mặt xong, đi vào nhà bếp lấy nồi đất ra. 
Ba 
Lâm Mộc Nam rời giường, thấy trên bàn ăn có một nồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chi-ban-cach-yeu-duong/595354/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.