Cố Nghiên Thu ở trên lầu chạy nước rút cự ly 100m như thi đấu giải điền kinh, cũng may cả tầng lầu nơi cô làm việc đã không còn một bóng người, không ai thấy được thân ảnh cô lao vụt qua trong bóng tối hành lang. Vừa ra khỏi cửa thang máy lầu một, cô lại quay về giám đốc Cố thể thể diện diện như mọi khi.
Bảo an ở đại sảnh lầu một vẫn còn làm việc, Cố Nghiên Thu nho nhã lễ độ mà gật đầu với hai người, người trước quầy lễ tân, nói: "Ngày mai gặp."
Vị bảo an này là người lần trước gọi báo cảnh sát lúc cô anh dũng bắt kẻ trộm, sau khi áp giải tên trộm vặn đến cục cảnh sát thì không còn "Ngẫu nhiên gặp được" cô nữa -- vì có đôi khi giờ thay ca không khớp, còn lại đại đa số thời gian Cố Nghiên Thu đều trực tiếp rời khỏi từ bãi đỗ xe ngầm, căn bản không thể gặp nhau.
Bảo an kêu cô lại, đặc biệt muốn nói cám ơn, Cố Nghiên Thu cùng người khách khí hai câu, vị bảo an này lại là người hay nói, cứ nói hoài nói mãi không xong, đề tài càng nói càng lan rộng ra, Cố Nghiên Thu nôn nóng trong lòng, trực tiếp chen vào: "Tôi...... Tôi đang vội."
Lúc này mới thuận lợi thoát khỏi vị bảo an nọ, cô nện bước vội vàng mà đẩy cửa xoay tròn.
"Đợi lâu." Cố Nghiên Thu nhận rõ bảng số xe, kéo cửa xe ra ngồi vào ghế phụ, "Phiền em."
"Không sao, em cũng vừa tới."
"Có phải em quên mình đã gọi điện thoại cho chị không? Mấy giờ em tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/938033/chuong-66.html