Hồi mười ba: ta sẽ hảo hảo chiếu cố nàng
***
Sau một trận lăn lộn, máu mũi Thẩm Tương Uyên cũng chịu ngừng, Diệp Thê câu nệ đứng một bên chờ hắn mở miệng.
Thẩm Tương Uyên đã tỉnh, sao nàng còn dám ngồi ở mép giường nữa chứ.
Cũng không để ý chút chuyện chật vật lúc nãy, nam nhân ngồi tựa lên đầu giường, hắn nâng mắt đánh giá từ trên xuống dưới nữ nhân đang ngoan ngoãn đứng trước giường.
Thẩm Tương Uyên đối với nữ nhân bên ngoài trước giờ đều không để bụng, cũng chỉ có hai con mắt một cái mũi một cái miệng thôi.
Kinh đô danh kỹ, tái ngoại yêu hoa, cùng với nữ vương quý tộc lầu cao gác tía gì gì đó, toàn bộ đều gặp xong liền quên.
Nhưng Diệp Thê không giống họ, nếu đã cưới qua cửa, về sau sớm chiều liền chung đụng, Thẩm Tương Uyên dù thế nào cũng không thể không nhớ được bộ dáng thê tử của mình được.
Ngày thành thân có khăn voan đỏ che chắn không nhìn được gì, trước đó lại chỉ so tính lợi hại không có nhìn cho rõ ràng (lúc ở trên lầu tửu lâu rình coi con gái người ta í),hiện tại cần thiết phải rõ rõ ràng ràng mà nhìn một cái.
Nam nhân xem xét nửa ngày, liền đưa ra kết luận "Xem như thuận mắt", gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, không lớn hơn so với bàn tay hắn, đôi mắt vừa to vừa tròn, môi đầy đặn, hồng hồng, hơi vểnh lên, hai bên má đều có vết lõm xuống.
Cái kia gọi là gì nhỉ, đúng rồi, má lúm đồng tiền.
Nhìn đến cái đầu, mới đến ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-tu-cua-tham-tuong-uyen/1192844/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.