🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dù nói trời không tuyệt đường người, nhưng đường này cũng thật sự quá khó tìm.



Mấy ngày nay Lâm Kỳ ở trong Tàng Kinh Các đọc qua đủ loại sách cổ nhưng vẫn không tìm được gì. Như sư thúc đã nói, không thể nào xác định được thời gian và địa điểm cổng địa ngục mở ra, hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của mỗi người.



Sao lần trước y còn không biết bản thân mình may mắn vậy?



Một đêm nọ, Lâm Kỳ cảm thấy cần phải đến Lạc Hà trấn một lần nữa. Dù sao thì đó cũng là nơi lần trước cửa địa ngục mở ra, tìm được chút manh mối còn sót lại cũng tốt.



......



Đêm nay trăng sáng sao thưa.



Lâm Kỳ ngự kiếm, sau đó dừng chân ở hàng rào phía sân sau Đỗ phủ. Những bông hoa đào tà ác trước mặt tỏa ra ánh sáng đỏ mỏng manh dưới ánh trăng.



Y nhảy từ trên tường xuống, đột nhiên cảm nhận được một cơn gió thổi qua khiến lưng lạnh buốt.



Lâm Kỳ cảnh giác ngẩng đầu nhưng lại không phát hiện được gì. Y suy nghĩ một lúc rồi tiến sâu vào rừng đào.



Sâu trong rừng đào, Lâm Kỳ gặp được người quen.



Nửa đêm, Đỗ nhị tiểu thư mặc một chiếc áo bông vàng nhạt sắc xuân, vẫn còn đang thức, một mình đứng trước đình, tiêu điều quỷ dị.



Trong đầu Lâm Kỳ đột nhiên xuất hiện một hình ảnh, ấn tượng về nụ cười ban đầu mà Đỗ nhị tiểu thư dành cho y, một khuôn mặt vặn vẹo như ẩn chứa hai linh hồn, còn có bóng dáng cuối cùng trước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-tranh-xa-nhan-vat-chinh-van-nhan-me/3508160/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Làm Thế Nào Để Tránh Xa Nhân Vật Chính Vạn Nhân Mê
Chương 17: Người thổi sáo
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.