Edit: Wine
Pate: Nhiên Nhiên
Chân của Lâm Kỳ không bị phế, không những không phế mà còn nhờ họa được phúc, phát hiện kim đan của bản thân dường như lớn thêm một vòng, tương đương với một năm tu luyện của y.
Ước chừng nửa tháng nữa là đến truyền thống mỗi năm một lần của Thanh Sương Phong.
Từ sau khi sư tôn tập trung bế quan tu luyện để bước vào Xuất Khiếu kỳ, mỗi năm đều phải có người đến trước động phủ bế quan của sư tôn báo cáo lại tình hình tu luyện trong năm của đệ tử trong môn.
Quá trình báo cáo hơi kỳ lạ, người báo cáo chỉ cần viết hết sự tình lên một loại giấy chuyên biệt, sau đó đốt nó ở trước cửa động là mọi việc trên đó đều được truyền đến tai sư tôn. Vì để có thêm cảm giác lễ nghi, đại sư huynh còn đặc biệt chuẩn bị một ít rượu và vài nén hương.
Mỗi năm Lâm Kỳ đều vô cùng cạn lời, thấy việc này khác gì đi viếng mộ.
Nếu sư tôn biết các đệ tử ruột thịt của mình xem mình như người chết e là sẽ tức đến mức xuất quan.
Năm nay bốc trúng tên Lâm Kỳ.
Lâm Kỳ vội xua tay: “Không, ta không muốn, hơn nữa vài ngày trước chân ta mới bị thương, đi lại không tiện.”
Loại chuyện khi sư diệt tổ này vẫn nên cử cao nhân khác đi thì hơn.
Diệp Lưu Y chế giễu: “Hôm qua còn thấy ngươi tung tăng nhảy nhót, đừng có ở đấy mà lừa ta.”
Lâm Kỳ còn muốn ngụy biện.
Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-tranh-xa-nhan-vat-chinh-van-nhan-me/3489156/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.