Edit: Wine
Pate: Nhiên Nhiên
Lâm Kỳ hôn mê không lâu, nhân phẩm hai người khá tốt, vách đá nhô ra một mảnh đất bằng phẳng đỡ lấy họ.
Ân Vấn Thủy tỉnh sớm hơn y, thiếu niên áo xanh nhìn y mỉm cười.
“Sư huynh, huynh tỉnh rồi?”
Lúc này Lâm Kỳ mới thấy, sư đệ này trông cũng khá đẹp.
Sương trắng giữa vách núi dịu dàng ôn nhu, bóng hình phản chiếu thật nhạt, thiếu niên áo xanh ở ngay trước mặt, đôi mắt đào hoa, nốt ruồi đa tình, gương mặt vốn nên diễm lệ mang theo chút quyến rũ phong lưu nhưng cuối cùng lại bị một đôi chân mày lưỡi kiếm trấn áp đi một phần tà khí, khí chất kỳ quái được lột bỏ để lộ ra vài phần thanh quý của một công tử thế gia.
Hắn nhíu mày, tóc đen vấn gọn lại bằng một cây trâm gỗ, đáy mắt long lanh như có ánh sáng phản chiếu trên mặt nước, nhưng khi nhìn vào ai thì ánh sáng kia cũng chỉ hiện hữu phảng phất tựa như ảo giác, ánh mắt hắn luôn lạnh lùng lãnh đạm bất kể có đang cười hay không.
Lâm Kỳ quay đầu nói: “Ở đây có một hang động, có vẻ là của người đi trước để lại, chúng ta vào xem có lẽ sẽ có đường ra.”
Phía trước vách đá bằng phẳng có một hang động, Lâm Kỳ lấy *giao nhân đuốc từ trong túi trữ vật ra, sau khi bật lửa y bảo Ân Vấn Thủy đi theo sau.
*Giao nhân đuốc - nến người cá (鲛人烛): Theo một truyền thuyết của Trung Quốc, đây là ngọn đuốc được làm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-tranh-xa-nhan-vat-chinh-van-nhan-me/3489155/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.