Nghe tin Tưởng Bách Xuyên muốn tới đón Tô Dương, Đinh Thiến im lặng một hồi rồi sâu kín nói: “Dưng đâu lại tốt đột xuất, không phải kẻ gian cũng là trộm[1].” 
[1] Chỉ người đột nhiên làm việc tốt, không biết có phải vì có ý đồ gì hay không. 
Tô Dương cười: “Mình còn tưởng cậu sẽ bảo anh ấy làm chuyện trái với lương tâm cơ.” 
“Cũng không đến mức ấy. Bao cô tuyên bố muốn lên giường với anh ấy như vậy nhưng đến bây giờ vẫn còn chưa lên được kìa.” Đinh Thiến nghiêm túc đáp, thoáng đăm chiêu: “Mình lúc nào cũng tò mò liệu Tưởng Bách Xuyên có bao giờ ngoại tình không, nếu có thì sẽ là với kiểu phụ nữ gì.” 
Ngày nào cũng đối mặt với cám dỗ từ đủ mọi loại mỹ nữ nhưng đến nay vẫn chưa ngoại tình, sự tự chủ của anh không vừa đâu. 
Nếu cô là Tưởng Bách Xuyên, có lẽ đã phải có dăm ba vị tình nhân rồi. 
Tô Dương chớp chớp mắt: “Mình cũng muốn biết lắm.” 
Đinh Thiến câm nín nhìn Tô Dương. 
Có tin nhắn được gửi tới di động của Đinh Thiến. Cô mở ra xem, khóe miệng giần giật, ngẩng đầu nói với Tô Dương: “Người đại diện của An Ninh nói muốn nhận được thành quả sau ba tiếng nữa.” 
“Ba tiếng nữa?” Tô Dương cười lạnh, “Sao phải vội thế? Muốn lấy ảnh đã qua chỉnh sửa để đổi gấp kim chủ cho An Ninh à?” 
Đinh Thiến đã quen với cái miệng độc của Tô Dương, cũng biết cô nhất định sẽ sửa ảnh một lần nữa. Hiện tại An Ninh đang ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-ngung-nho-anh/2991984/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.