Tô Dương nhìn chằm chằm vào máy ảnh, trong đầu vẫn không có chút cảm hứng nào.
Muốn kể lại một câu chuyện tình yêu lãng mạn động lòng người bằng một quảng cáo mười mấy giây… Việc này có chút khó.
Tổng giám đốc của LACA có định nghĩa rất cao đối với “lãng mạn”.
Những tình tiết thông thường khó có thể khiến ông ấy rung động.
Thực sự là rầu chết người.
Di động trong túi reo chuông, Tô Dương nghiêng người rút di động ra, là Đinh Thiến gọi đến.
Đinh Thiến hỏi: “Cậu về nhà chưa?”
“Về từ một tiếng trước rồi, có chuyện gì thế?”
Đinh Thiến: “Mình đi nghe ngóng rồi, Kiều Cẩn sẽ có mặt trong tiệc từ thiện vào tối ngày kia.”
Tô Dương “A” một tiếng, cô đã sớm đoán được Kiều Cẩn sẽ không bỏ qua cơ hội để trút giận lên cô, nên hiện tại cũng không quá kinh ngạc.
Cô chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của Kiều Cẩn, lần nào cũng ngã nhào ở chỗ cô mà về, nhưng cô ta vẫn không nhớ lâu, tiếp đó vẫn khiêu khích cô như cũ.
Cách nửa giây, Đinh Thiến uyển chuyển nói: “Dương Dương, hay là… Cậu ở nhà chơi đi, đừng tới được không, mình sẽ mang nhà nhiếp ảnh khác của studio theo. Bây giờ cậu đang là đề tài nóng bỏng, nếu cậu đi thì sẽ nổi bật hơn người khác mất.”
Tô Dương cười trêu ghẹo: “Sao lại tốt bụng suy nghĩ vì người khác thế, cậu trở thành người vị tha khiêm tốn từ lúc nào vậy?”
Đinh Thiến: “…”
Sau một hồi lâu, cô vẫn nghẹn họng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-ngung-nho-anh/2991897/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.