Lúc đầu anh nói nếu không biết nói gì thì cứ gọi tên anh, Nguyễn An An có chút nghi ngờ.
Nhưng hoài nghi chỉ vì những lời này khá kỳ quái, không logic, không thể hiểu được mà thôi, chưa từng có một giây nào cô nghĩ tới phương diện kia……
Nguyễn An An cắn môi.
Cô quả nhiên vẫn quá thuần khiết.
Nghe thanh âm, anh dường như còn không có chút ngượng ngùng nào, ngược lại cô ở bên này lăn qua lộn lại mặt đỏ tai hồng……
Nếu dùng một thành ngữ để hình dung da mặt của anh, vậy thì đó nhất định là tường đồng vách sắt.
Có thể là thấy cô không có đáp lại, Cố Quyết ở bên kia hỏi: “Làm sao vậy? Tức giận sao?”
Giọng nói nhẹ nhàng, mê mê trầm trầm, mang theo ý vị dỗ dành.
“……”
Nguyễn An An đỏ mặt từ trêи giường ngồi dậy.
“…… Em không tức giận” Cô nỗ lực khiến cho thanh âm của mình thật bình tĩnh “Em chỉ buồn bực, vì sao hiện tại anh lại…… Trở nên lưu manh như vậy.”
Còn tel play nữa!
Tiếng Anh của ngài cũng thật tốt! Thật biết cách dùng từ nha!!!
Nguyễn An An cắn răng: “…… Thời điểm mới quen biết, em không nhìn ra chút nào cả”
Lúc đầu khi mới mê luyến anh, cô miêu tả với hai người bạn của mình thế nào?
Ồ, nam sinh viên nghèo rất biết nói chuyện, trong sáng và xinh đẹp như hoa.
Trong sáng cái quỷ ấy.
Biết nói chuyện và nghèo là sự thật, hơn nữa vẻ đẹp đặc biệt ổn định, sừng sững không ngã. Nhưng trong sáng cái rắm! Tất cả đều bị bề ngoài của anh lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cuoc-song-tro-nen-kho-khan-hon/1202036/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.