Hai ngày sau, Đường Triều cũng chỉ đi hai nơi là boong tàu và hành lang khoang hạng ba mà thôi. Còn vụ trà trộn vào nhà ăn khoang hạng nhất? Đường Triều suy nghĩ một chút, liền từ bỏ ý định này. Hiện tại Kathy phu nhân chắc là đã biết được mình là hàng giả rồi đi? Nếu mà nhất gặp được Kathy phu nhân ở khoang hạng thì sẽ rất xấu hổ đó. "Hảo, Các người xem thân ái! Đoán xem tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu." Đường Triều đặc tả toàn bộ hình ảnh của Titanic, sau đó liền hướng phòng phát sóng trực tiếp hỏi. "Tùy tiện đi, chủ bá vui là được." "Cái boong tàu này coi ba tiếng rồi, giờ đi coi hành lang tiếp sao?" "Tam Tam à, cho dù giữa ban ngày ban mặt ngươi lăn ra ngủ chúng ta cũng không có ý kiến nữa rồi." ............ Các người xem hữu khí vô lực trả lời. Không phải bọn họ không tích cực mà là bởi vì trong vòng hai ngày này bọn họ thật sự bị Đường Triều lăn lộn tới chịu hết nổi rồi! Bọn họ không chỉ một lần yêu cầu Đường Triều phát sóng ăn uống tiệc lớn hoặc là đi lên khoang hạng nhất xem. Nhưng mà......Đường Triều thì sao? Hoặc là nói xa nói gần hoặc là tư chối thẳng luôn! Nói tóm lại chuyển hóa thành hành động chính là KHÔNG ĐI!!! Bọn họ mỗi ngày xem biển rộng, xem a xem a, xem tới thiếu chút nữa liền say tàu luôn rồi! Không ngoài dự đoán, Đường Triều bị rớt phấn. Hiện tại người xem là 65 người, so với lúc trước mất hết 21 người. Đường Triều thấy thế, hơi có chút xấu hổ. Hai bữa nay cậu đúng là quá có lệ rồi! "Các người xem thân ái, chúng ta hiện tại không phát sóng trực tiếp boong tàu, cũng không phát sóng trực tiếp hành lang! Chúng ta đi một nơi rất thú vị nga!" Đường Triều thử kéo cảm xúc người xem. "Là đi nơi nào? Ăn bữa tiệc lớn sao?" "Jack Jack! Ta muốn xem Jack." "Cầu chủ bá cùng tiểu thư cột buồm đi ăn tối chung với nhau!" "Chỉ có mình ta thích Cal thôi sao? Chủ bá đi tìm Cal nói chuyện cũng tốt!" "Lầu trên, ta phát hiện các ngươi nhập diễn quá rồi! Này rõ ràng là thủ đoạn lăng xê của Công ty giải trí!" "Ha ha! Bốn ngày người xem chỉ có 65 người. Công ty nếu biết chủ bá trốn việc như vậy không biết sẽ phản ứng như thế nào ta!" "+1, ta cũng muốn biết!" ............ Ân...... Hơi bị lạc chủ đề rồi. Đường Triều nhanh chóng kéo lại chủ đề: "Ha ha! Chủ bá hôm nay muốn dẫn mọi người đi tham quan phòng thuyền trưởng trong truyền thuyết!" "Cho chủ bá một cái đại đại tán!" "Rốt cuộc đổi bản đồ, đi mau đi mau!" "Ha ha, thuyền này nhìn cổ xưa như vậy bên trong đừng để mấy cái người máy thao tác a!" "Người máy? Lầu trên đùa vui ghê! Hiện tại mấy cái thuyền lớn đều là thao tác tự động từ xa không nga!" "Chủ bá chủ bá! Chạy nhanh đi a!" ............ Rốt cuộc cũng kéo được húng thú của người xem rồi. Đường Triều nhìn gười xem thúc giục liên tục, liền nhảy xuống boong tàu, đi đến phòng thuyền trưởng. Cậu không thể không đi, hôm nay đã là ngày thứ tư rồi. Nếu cậu còn không chịu làm gì nữa, Titanic liền sẽ giống như trong lịch sử, đêm nay gặp phải núi băng sau đó thuyền trưởng hạ lệnh giảm tốc độ, tiếp theo nghiêng thuyền sang trái, cứ như vậy đến khi đụng vào núi băng, thuyền lớn vỡ đôi cuối cùng chìm xuống biển. Đường Triều tuy rằng không phải thánh nhân lòng mang thiên hạ, nhưng mà.... Để cậu nhìn người trong cả con thuyền này chết, cậu cũng không đành lòng. Huống chi cậu còn có cái nhiệm vụ ở trên tàu Titanic sáu ngày.
............. Hỏi thăm một chút, Đường Triều rất nhanh liền tìm thấy phòng thuyền trưởng. "Xin lỗi! Khu vực quan trọng nghiêm cấm người không phận sự đi vào." Không ngoài dự đoán, vừa đi đến cửa Đường Triều liền bị ngăn lại. "Ha ha! Không cần lo lắng, mùa đông thì có báo động có núi băng là rất bình thường. Nên nhớ, Titanic chính là du thuyền không bao gờ chìm!" Trong phong thuyền trưởng truyền ra tiếng cười to của thuyền trưởng Edward. Đường Triều: ...... Không biết sau mười tiếng ngươi còn cười nỗi không nữa! "Tiên sinh, ngươi cũng nghe thấy rồi, hiện tại trong phòng thuyền trưởng đang có khách quý. Nếu không phải chuyện gì quan trọng thì tôi sẽ giúp ngài chuyển lời cho thuyền trưởng." Thuyền viên thái độ nho nhã lễ độ nhưng lại không cho Đường Triều tiến thêm bước nào. Sơ xuất quá! Đường Triều vốn muốn tìm thuyền trưởng Edward nói rõ chuyện sắp xảy ra. Nhưng mà cậu lại quên một chuyện..... Làm sao để ổng tin tưởng lời cậu nói đây? Hơi suy nghĩ một chút, Đường Triều liền nảy ra một chủ ý. Lấy từ trong người ra di động hình dáng đồng hồ ra, cái này là lúc nói chuyện với Lưu Sâm xong thuận tay cầm theo luôn. Sau đó liền nghiêm túc nói với thuyền viên: "Ta là một phong thủy sư đến từ Trung Quốc, trên con thuyền Titanic này có sát khí!" Thuyền viên khó hiểu nhìn cậu. "Là ai ở bên ngoài?" Lúc này, Edward cũng nghe thấy tiếng nói chuyện ở bên ngoài. "Thuyền trưởng, bên ngoài có một người Trung Quốc tự xưng là phong thủy sư, nhất định muốn đi vào phòng thuyền trưởng." Thuyền viên nghe thấy tiếng hỏi vội vàng trả lời. Trong phòng thuyền trưởng vang lên một trận tiếng ồn, tiếp theo mấy người trong phòng thuyền trưởng cùng nhau đi ra. "Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài có chuyện gì tìm ta sao?" Edward sau khi nhìn thấy Đường Triều liền hỏi. Đường Tiều nhìn lão nhân râu bạc này, thần sắc phức tạp. "Ta là Đường Tam, một phong thủy sư đến từ Trung Quốc. Xin lỗi, quấy rầy đến ngài. Nhưng mà con thuyền Titanic này đang có điềm xấu." Đường Triều chấp tay thi lễ với Edward sau sso lại bày ra bộ dáng cao nhân. " Tiên sinh, ngài nói đùa gì đấy!" Edward có chút tức giận, người Trung Quốc này ở không không có chuyện gì nên đi tìm tra hả? Đây chính là thuyền Titanic con thuyền không bao giờ chìm! "Sao lại là ngươi! Ta không phải đã nói với ngươi nếu để ta gặp được ngươi ta sẽ ném ngươi xuống biển cho cá mập ăn hay sao hả!" Người đứng phía sau cũng thấy được Đường Triều, sau đó nhắc nhở thuyền trưởng: "Ta biết người này, hắn chính là một tên lừa đảo!" Đường Triều: ...... Vậy mà lại quên mất, Cal cũng ở trên thuyền! Không thể thua khí thế! Khóe môi Đường Triều cong lên một độ cung hoàn mỹ, giả bộ như thật kinh ngạc: "Cal tiên sinh, chúng ta thật đúng là có duyên phận!" "Hừ!" Cal hừ lạnh một tiếng. "Tiên sinh, thỉnh ngài trở lại trong khoang thuyền. Nơi này không phải là nơi ngài có thể ở!" Edward nghe xong Cal nói sắc mặt liền không vui. Đường Triều đương nhiên không thể cứ như vậy mà rời đi rồi. Chỉ thất Đường Triều đột nhiên lui về sau hai bước, chắp hai tay trước ngực sau đó hét lớn một tiếng: "Lâm, binh, đấu, giả, toàn, trận, liệt, trước, hành." Cal cười lạnh nhìn cậu, bất quá vài giây sau gã liền không cười nỗi nữa. Chỉ thấy giữa hai tay Đường Triều đột nhiên xuất hiện lam quang, sau đó một con hổ hai cánh màu vàng kim thật lớn xuất hiện trước mặt mọi người tư thế bễ nghễ thiên hạ. "Thiên a! Đây là thứ gì?" "Này quá không khoa học, không khoa học!" "Thượng đế! Xin hãy nói cho ta những thứ này không phải sự thật." "Quá không thể tưởng tượng." ......
Thuyền viên cùng đám người Cal nhìn thấy mọi thứ vừa mới diễn ra đều lộ ra vẻ mặt không thể nào tưởng tượng nổi. Còn các người xem trong phòng phát sóng trực tiếp hả....... "Ha ha! Hổ hai cánh? Chủ bá! Ngươi chụp trong vườn bách thú nào vậy?" "Con hổ hai cánh này nhìn thì có vẻ hung dữ nhưng tính tình của nó rất là ngoan." "Hình ảnh này sao quen vậy ta?" " Lầu trên! Cái này là quảng cáo của cái di động đời thứ chín của nhà máy Ứng Hải. Bất quá, cái di động này hình như đã bị đào thải bảy tám năm rồi mà? Chủ bá còn dùng loại này nữa hả?" "Ha ha! Cái này là quảng cáo bắt buộc không thể xóa đi. Ta trước kia cũng từng xài một cái rồi nè! Lỡ mà không cẩn thận bấm lộn nút một cái, cái quảng cáo này liền nhảy ra cho ngươi xem a!" ............ Bên này Đường Triều vẫn đang tiếp tục giả thẩn giả quỷ, hơi khép hờ mắt lại đến khi mở mắt ra hổ hai cánh cũng đã biến mất. "Vị tiên...... Đường Tam tiên sinh, đây là chuyện gì xảy ra?" Edward nhìn Đường Triều hỏi, hoàn toàn khác hẳn thái độ lúc trước. Mọi người cùng nhìn về Đường Triều nhưng không một ai dám tiến lên. Lúc này người nam nhân tóc đen mắt đen mặc trang phục Trung Quốc này cả người tản ra hơi thở thần bí. "Ta nói rồi, ta là một phong thủy sư đến từ Trung Quốc!" Đường Triều cảm thấy bản thân giả trang thần côn đủ rồi lúc này mới chậm rãi mở miệng nói. Đường Triều lúc nãy cũng chỉ là linh quang chợt lóe lên mà thồi, nhớ tới nguyên chủ lúc trước ăn không ít khổ với cái quảng cáo này. Bởi vì cái di động này vậy mà lại có một cái nút riêng để phát quảng cáo! Lại còn rất dễ làm người khác bấm lộn nữa chứ! Cái di động này mới vừa đưa ra thị trường không bao lâu liền bị phê bình liên tục, bắt đắc dĩ liền hạ giá nhanh chóng. Còn về việc nguyên chủ vì sao xài nó..... Chẳng qua là vì giá cả tiện nghi mà thôi. "Phong thủy sư tiên sinh tôn kính, con hổ kì lạ mới rồi là chuyện như thế nào vậy?" Edward nhẹ giọng chậm rãi hỏi . "Nó là thần thú phong thủy của ta, vừa rồi nó đã xem xét căn phòng này một lượt. Tình huống hiện tại sao......." Nói tới đây, Đường Triều lắc lắc đầu: "Tình hình không được tốt cho lắm." "Không ổn như thế nào?" Edward vội vàng hỏi, thuật pháp Trung Quốc cũng quá kỳ diệu rồi! "Ta hỏi ngươi, lúc nãy có phải ngươi đã thu được cảnh báo băng sơn hay không? Thuyền cứu nạn có phải không đủ hay không? Công ty vận tải White Star Line vẫn chưa trang bị kính viễn vọng cho thuyền đúng không?" Đường Triều liên tục đặt câu hỏi. "Này..... Ngài nói đều đúng." Edward đổ mồ hôi lạnh rồi, vậy mà bị nói trúng hết! "Ai, đây là luật nhân quả của người Trung Quốc chúng ta a." Đường Triều than nhẹ một tiếng, đi tới trước mặt thuyền trưởng, vỗ vỗ nhẹ bả vai ông nói: "Đêm nay lúc 11:40, Titanic sẽ gặp phải núi băng trên Đại Tây Dương, nếu ngươi không có hành động thiết thực gì, vậy thì con thuyền nãy sẽ gãy đôi sau đó từ từ chìm xuống đáy biển." "Tiên sinh, con thần thú phong thủy của ngài sẽ bảo vệ Titanic chứ?"Edward lại hỏi. "Sẽ không!" Đường Triều trảm đinh chặt sắt trả lời: "Ngươi bây giờ cần nâng cao tinh thần, nhìn chằm chằm mặt biển!" Sau đó Đường Triều liền trực tiếp quay người, đi lên boong tàu. Đe dọa tới mức này rồi chắc là ông ta sẽ không sơ xảy nữa đi? ............ "Tiên sinh!" Đúng lúc này, phía sau lại truyền đến tiếng bước chân. Đường Triều quay đầu lại, là Cal. "Tiên sinh, ngài thật là phong thuỷ sư?" Cal không xác định hỏi. Cái người này cùng người vô sỉ lừa vé tàu của gã là cùng một người sao? "Đúng vậy." Đường Triều gật đầu.Vừa nãy mới tự nhận bản thân là phong thủy sư, hiện tại cậu đương nhiên là không thể tự vả mặt mình mà phủ nhận rồi. "Vậy tốt, đêm mai ở khoang hạng nhất có một yến hội, tôi muốn mời tiên sinh cùng nhau tham gia. Tôi nghĩ những quý tộc khác cũng rất vui khi được kết bạn với tiên sinh" Cal đột nhiên mời nói. Cal vẫn không tin cậu sao? "Yên tâm, tôi nhất định sẽ tới!" Đường Triều cười nói. Tự mình nghĩ ra vụ trang thần côn--- thì phải cười mà trang tới cùng!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]