"Lại nói, cô đã là vị hôn thê của tôi, thì ngủ cùng với tôi không phải là chuyện đương nhiên sao?"
"Không không, đó chỉ là, chỉ là, diễn kịch a!"
"Há, đúng." Kỷ Uấn Chi gật gù, "Vậy cô liền tưởng tượng một chút chúng ta là đang diễn cảnh giường chiếu đi."
"Tôi nhổ!" Cút a! (╯‵□′)╯
Nhìn Giản Y nổi trận lôi đình, Kỷ Uấn Chi vui không tả được, "Được rồi được rồi, không đùa cô nữa."
Giản Y nghe vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Thế nhưng thật sự là không có phòng trống, chúng ta đêm nay chỉ có thể tạm thời chấp nhận thôi, nếu như cô nói lời dễ nghe tôi có thể không ngủ, ngồi ở trên ghế nhìn cô ngủ."
"..." Nghe xong lời này của Kỷ Uấn Chi, Giản Y tóc gáy đều muốn dựng hết cả lên, cô không ngủ, ngồi ở trên ghế nhìn mình ngủ, này ai mà dám ngủ đây trời?? Không chừng còn gặp ác mộng nữa a? Thật là đáng sợ.
"Vậy nếu như không được." Kỷ Uấn Chi nói, đứng dậy đem chăn gấp lại, đặt ở chính giữa giường.
"Tôi ngủ bên này, cô ngủ bên kia, nước sông không phạm nước giếng, cô thấy thế nào? Này nếu như không được nữa, thì tôi không còn cách nào khác đâu."
"Ừm..." Giản Y trầm mặc một hồi, "Nếu, nếu không, cô nằm, nằm dưới đất?"
"Là một biện pháp tốt." Kỷ Uấn Chi gật gù, nhưng mà có hơi nhăn mặt, giơ tay đỡ eo, "Ôi, nhưng là eo không được tốt a, hai ngày trước bị người nào đó đạp một cước, còn đau đây này."
"..." Giản Y tự biết đuối lý, "Cái kia, vậy cũng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dien-tot-vi-hon-the/981386/chuong-25-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.