Lại nói Kỷ Uấn Chi, đang yên đang lành lại bắt đầu động kinh, cứ thế mà thay đổi cả một bàn ăn thành tôm hùm đất có vỏ.
Thời điểm tôm hùm được bưng lên, tuy rằng màu sắc tươi đẹp nhưng xem ra cũng có hơi khó ăn. Giản Y vẫn còn nhớ thương cả một bàn tôm hùm vừa nãy đã được bóc vỏ, vạn phần không tình nguyện, vừa muốn mang găng tay vào, Kỷ Uấn Chi đã vô cùng hào khí vung tay lên, "Cô đừng để dính ta, để tôi giúp cô bóc."
Kỷ Uấn Chi cầm lấy một con tôm, đưa mắt nhìn qua nhìn lại, ra dáng bắt đầu bóc tôm, nhưng mà bình thường cô cũng không thường làm những việc này, bóc rất lao lực, trong nháy mắt liền có chút hối hận chính mình tại sao phải thể hiện ta đây làm gì, để nhân viên bóc vỏ sau đó đút cho Tiểu Y ăn không phải cũng được sao?
Không, không thể, như vậy làm sao có thể thể hiện mình muốn chăm sóc nàng được?
Kỷ Uấn Chi suy nghĩ lung ta lung tung, có thể coi là đã bóc được một con tôm, thịt tôm vẫn tính là hoàn chỉnh, trắng trẻo non nớt. Kỷ Uấn Chi liếc nhìn Giản Y một chút, thấy cô nhóc này đang nhìn chằm chằm vào con tôm mà cô đang cầm trên tay, có hơi chút đắc ý, chấm vào một ít nước chấm, đưa về phía Giản Y.
Giản Y chính là trông mòn con mắt, tha thiết mong chờ nhìn hồi lâu, nói không khuếch đại thì nước miếng đều đã sắp chảy thành sông!
Nhìn mỹ thực gần trong gang tấc, Giản Y quả đoán mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dien-tot-vi-hon-the/981385/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.