Lương Húc Nhiên sắc mặt âm trầm, bước chân ra khỏi phòng nghỉ, thì thấy Vương Trạch đã đứng ở cửa văn phòng chờ hắn.
"Lương tổng, video lúc nãy..." Vương trạch lo lắng kinh hãi, vẫn còn không dám mở lời, chỉ có thể nhìn sắc mặt Lương Húc Nhiên ngày càng âm trầm, chờ hắn nói trước.
"Kêu cái cô Trương Mục Nguyệt. Thêm cả Lộ Danh, cũng gọi cùng lên đây."
Vương Trạch vội vàng đáp ứng, đi ra cửa. Âm thầm lau mồ hôi trên trán, đi lên thang máy.
Bộ phận nhân sự, Lộ Danh sau khi được giải thích rõ thì việc đầu tiên là kinh ngạc, sau đó chỉ vào mũi Trương Mục Nguyệt mắng to một trận.
"Cô nói cô không làm được gì người ta, không trêu chọc cậu ta, vậy mà còn dám động tay đẩy người xuống thang lầu?" Cái mũi của Lộ Danh cũng bị tức điên, "Có phải cô thật lòng muốn gây phiền phức cho tôi?!"
"Giám đốc, em cũng không ngờ rằng..." Trương Mục Nguyệt đầy mặt bộ dáng khổ sở đáng thương, "Em thật sự không có ý muốn đẩy, là anh ta đứng không vững, tự mình té xuống mà!"
Lộ Danh nghe cô ta nói như vậy, trên mặt lại thêm vẻ chán ghét. Lúc hắn còn chưa tìm thấy Trương Mục Nguyệt, đã nghe qua chuyện này từ không ít nhân viên đang bàn tán. Mà bọn họ đều nói là do Trương Mục Nguyệt tự tìm phiền phức, mở miệng nói móc chưa đủ, còn muốn đẩy người ta xuống thang lầu.
Giờ này khắc này, Trương Mục Nguyệt noid những lời này trong mắt hắn, càng như đang bao biện.
Lập tức chẳng muốn nói chuyện nhẹ nhàng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-dung-than-the-om-yeu-cong-luoc-muc-tieu-day/847896/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.