Một số người có một ngày cuối tuần thoải mái, những người khác lại có cuối tuần đầy kịch tính và bất an. Cuối tuần lúc trước, Văn Thụy Lâm không phải ở nhà viết sách vàng* với Tô Thanh Yến thì cũng là chơi golf với bạn bè hay tụ tập ở bên ngoài, hoặc là bay ra nước ngoài, tìm cơ hội gặp mặt ăn cơm với Vân Văn Quân. *Ấy ấy Nhưng cuối tuần đầu tiên sau khi Tô Thanh Yến rời đi, hắn lập tức lâm vào lo âu, hai đêm liền đều không ngủ ngon. Bởi vì hắn đang chờ một câu trả lời. Đêm chủ nhật bất ngờ gặp Giản Thính Lan ngoài ý muốn, trong lòng hắn bắt đầu bồn chồn. Sau khi về đến nhà, hắn nghĩ trái nghĩ phải đều cảm thấy không hợp lí, Văn Thụy Lâm viết tất cả tên nhân vật xuất hiện trong mơ xuống, ngày hôm sau tìm một người bạn đáng tin cậy giúp hắn điều tra xem bọn họ có thật hay không. Trong quá trình chờ đợi lo lắng quá mức, giống như đang ngủ mà đôi giày trên lầu vẫn rơi xuống, trong lòng bất an. Thời gian vào chiều chủ nhật, rốt cục Văn Thụy Lâm cũng chờ được câu trả lời. Kết quả và thông tin điều tra không thể nói là chi tiết đến mức nào, nhưng cũng đủ khiến Văn Thụy Lâm khiếp sợ, bởi vì bọn họ đều là thật! Trong danh sách điều tra có một nửa đã tiếp xúc với hắn, một số là bạn bè chơi với nhau, một số chỉ gặp một lần, trong khi một nửa khác có liên quan đến Giản Thính Lan, chẳng hạn như Lạc Minh Phong và bạn bè của anh ta. Thế mà không ai là hư cấu cả! Thông tin cá nhân của họ được ghi trên tài liệu được mở lên máy tính bảng. Văn Thụy Lâm tự mình lẩm bẩm, ghế sô pha mềm mại lại hơi cộm người: "Tại sao lại như vậy? Không thể nào." Giấc mơ phi thực tế chỉ là một giấc mơ đơn thuần, làm sao mà nó có thể liên quan đến các nhân vật đời thực? Hắn tập trung lật mở tư liệu của Giản Thính Lan và Lạc Minh Phong! Lạc Minh Phong là một người có thiết lập mạnh mẽ nhưng số phận thảm thương, lý lịch của hắn khiến Văn Thụy Lâm mở rộng tầm mắt. Bạn bè bên cạnh Văn Thụy Lâm không phải phú nhị đại thì là ăn chơi trác táng, một thế hệ khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng chân chính rất ít, hắn chưa từng thấy một người chẳng qua chỉ mới ba mươi tuổi đã trải qua cuộc đời người khác cả đời cũng không thể có như Lạc Minh Phong, hoặc là do Văn Thụy Lâm được người nhà bảo bọc quá tốt, rất ít tiếp xúc với loại người này. Cái gọi là xã hội thượng lưu cũng có tầng lớp và vòng tròn riêng của họ, không phải ai cũng có thể chơi với nhau. Hắn biết nhà họ Lạc, bình thường chơi đùa với Văn Thụy Lâm là một tốp người, giao du với nhà họ Lạc lại là một tốp khác, Văn Thụy Lâm tiếp xúc không nhiều, nhưng hắn cũng biết nhà họ Lạc khiêm tốn, bọn họ là gia tộc kinh doanh lâu đời, được xưng thế gia vọng tộc trăm năm, bọn họ có sự kiêu kì của bản thân, luôn khinh thường loại phú hào khởi nghiệp như nhà họ Văn. Nhà họ Lạc nhìn như gió êm sóng lặng, không ngờ rằng sau lưng lại có nhiều chuyện xảy ra như thế, đến tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy. Lạc Minh Phong là con ruột của nhà họ Lạc, nhưng anh lại hoàn toàn không được cha mẹ ruột chăm sóc. Thì ra, lúc Lạc Minh Phong vừa chào đời đã bị người ôm nhầm, anh bị một đôi vợ chồng sống ở tầng dưới cùng mang đi, mà đứa con của hai vợ chồng này thay thế lạc minh phong sống ở nhà họ Lạc. Năm anh mười lăm tuổi, đứa nhỏ Lạc Minh Kỳ sống ở nhà họ Lạc bởi vì phát bệnh cần truyền máu, kiểm tra nhóm máu phát hiện thế mà lại khác nhóm máu lúc cậu ta được sinh ra, người nhà họ Lạc liền lần theo bệnh viện năm đó, tìm được con ruột của mình. Vốn người thân đoàn tụ với nhau nên xúc động đến nước mắt lưng tròng, nhưng thực tế lại khác, người nhà họ Lạc không biết lấy tủy ở đâu, bọn họ đón con trai ruột về nhà chỉ để anh hiến tủy xương cho Lạc Minh Kỳ! Lạc Minh Phong sau khi trở lại nhà họ Lạc cũng không nhận được sự chăm sóc yêu thương tốt đẹp nào, người trong nhà không thân với anh, ngược lại che chở Lạc Minh Kỳ bị ôm sai trăm bề. Lạc Minh Phong bị ép hiến tủy xương xong liền trực tiếp ở trường, từ nay về sau không muốn liên hệ với người nhà họ Lạc nữa, mà bọn họ cũng coi anh như không tồn tại, càng thích Lạc Minh Kỳ đã khỏe mạnh hơn, ngược lại đẩy con trai ruột ra ngoài. Anh nghĩ chuyện này sẽ kết thúc ở đây sao? Không phải, sóng gió nhà họ Lạc còn chưa chấm dứt. Lạc Minh Kỳ rất cảnh giác với Lạc Minh Phong, bởi vì bọn họ cùng trường học, Lạc Minh Phong ở trường, mà Lạc Minh Kỳ lại ở nhà, vì thế cậu ta thường xuyên vô tình hay cố ý nhắc tới Lạc Minh Phong, chửi bới Lạc Minh Phong trước mặt người nhà họ Lạc, không chỉ vu khống Lạc Minh Phong ẩu đả đánh nhau, còn cố ý ám chỉ với bọn họ điểm thi của Lạc Minh Phong là được làm giả, vân vân mây mây. Thời đại học, Lạc Minh Kỳ ghen tị Lạc Minh Phong thi vào trường danh tiếng khiến người nhà họ Lạc nảy sinh một xíu hảo cảm với anh, Lạc Minh Kỳ lại tạo ra một tai nạn xe hơi, từ đó Lạc Minh Phong trở thành người tàn phế. Có điều, nhà họ Lạc lại chỉ cảm thấy là số Lạc Minh Phong không tốt, không hề trách cứ Lạc Minh Kỳ chút nào, cảm thấy tất cả đều không liên quan đến gã*. *Lúc kia còn nhỏ gọi cậu ta, giờ lớn kêu gã. Lạc Minh Phong nằm trên giường một năm, mất hai năm để phục hồi chức năng, bây giờ đã có thể đi lại bình thường. Những chuyện này giống như đúc trong mơ của Văn Thụy Lâm, chẳng qua Lạc Minh Phong hiện giờ chưa ở bên cạnh Giản Thính Lan kia, anh ta chỉ mới bắt đầu khởi nghiệp. Văn Thụy Lâm xem thành tích của công ty anh ta, thế mà lại không tồi, trong thời đại hằng năm có đông đảo doanh nghiệp vừa và nhỏ đóng cửa, anh vẫn đi theo con đường của mình. Lúc này Văn Thụy Lâm không chỉ nghĩ, nếu là hắn, xảy ra nhiều chuyện phiền lòng như vậy, liệu hắn có thể giống Lạc Minh Phong có năng lực ứng biến, trái tim mạnh mẽ, ở trong nghịch cảnh cũng có thể xông ra tạo một vùng trời đất cho riêng mình không? Khó trách trong mơ, kết cục là hắn sẽ bị Lạc Minh Phong trả thù thành công... Không đúng! Không thể đi theo hướng này, nếu như thế, vậy nhà họ Văn bọn họ còn tồn tại được sao? Gia đình là vô tội! Trong cốt truyện không có chi tiết quá trình trả thù, Lạc Minh Phong làm sao quật ngã được nhà họ Văn? Hắn tiếp tục đọc thông tin, lúc nhờ bạn bè điều tra, trọng điểm hắn yêu cầu là quan hệ của hai người này. Trước mắt xem ra, hai người bọn họ có mối liên quan với nhau là bạn cùng trường, bên ngoài không có gì giao nhau, cũng có thể là do thời gian quá ngắn.Người điều tra đã không tra quá chi tiết. Nhưng có thể rõ ràng một điều, Lạc Minh Phong và Giản Thính Lan hiện tại còn chưa phải là quan hệ tình nhân, là bởi vì còn chưa trải qua quá trình quanh co kia ư? Ví như Lạc Minh Phong ra tay giải cứu Giản Thính Lan bị mình đùa giỡn! Nếu thế giới là một cuốn sách, liệu hắn có thể ngăn chặn nó không? Trong mùa còn chưa tính là lạnh này, Văn Thụy Lâm xem tư liệu lại thấy tay chân lạnh lẽo, hắn dùng ngón tay đông cứng mở hồ sơ của Giản Thính Lan. Giản Thính Lan, hiện đang là người phụ trách phòng làm việc độc lập Lưu Quang. Cậu sinh ra trong một gia đình bình dân, mẹ của cậu và mẹ của Vân Văn Quân là một cặp chị em sinh đôi. Gia đình mẹ cậu lại có hơi oái ăm, ông bà ngoại cậu ly hôn khi còn trẻ, mẹ cậu đi theo bà ngoại, ông ngoại cậu mang theo dì cả lang bạt ở nơi khác, sau đó hai bên mỗi người xây dựng gia đình riêng. Mẹ cậu lớn lên trở thành một giáo viên trung học, kết hôn với một công nhân làm việc trong một nhà máy sản xuất đồ nội thất, hai vợ chồng là tình yêu tự do, coi như đằm thắm, cha khi còn trẻ vì kiếm tiền ra khỏi xe, chân bị thương, trở thành người tàn tật. Dì cả của cậu bởi vì đi theo ông ngoại, thời đó, ông ngoại xuống biển kiếm được không ít tiền, gia cảnh tốt hơn hẳn, dì cả còn được ra nước ngoài du học, đối tượng gả đi cũng cực kỳ tốt. Nhà Giản Thính Lan nghèo đến đâu vẫn cho cậu đi học, ủng hộ cậu đăng ký các lớp đào tạo, mặc dù chi tiêu hạn hẹp, nhưng cả nhà vẫn coi như hạnh phúc. Thẳng đến sau khi ông ngoại cậu qua đời, cuộc sống mới có thay đổi, ông ngoại để lại cho mẹ một khoản di sản, nhà họ Giản một đêm giàu có, dì cả của cậu còn làm hộ khẩu trong thành phố cho Giản Thính Lan, cứ như vậy cậu được đến thành phố lớn đi học, lúc này mới quen biết anh họ. Có lẽ là vì do gia cảnh hai bên, hoàn cảnh trưởng thành không giống nhau, quan hệ giữa Giản Thính Lan và Vân Văn Quân khá bình thường. Điều này Văn Thụy Lâm có thể chứng thực, quan hệ của bọn họ quả thật rất bình thường, trong tiệc rượu có thể nhìn ra. Đọc xong hồ sơ của hai nhân vật chính trong mơ, Văn Thụy Lâm không thể không tin rằng giấc mơ của hắn là dự đoán tương lai! Có phải là đang cảnh cáo hắn phải rời xa hai người này, tất cả mọi thứ liên quan đến bọn họ đều phải tránh xa, phải ôm thái độ không tham dự, không tới gần. Chẳng qua, vì sao nhà họ Văn lại dễ dàng bị đẩy ngã như vậy, chẳng lẽ là bởi vì hắn làm việc không có tâm sao? Văn Thụy Lâm cẩn thận nhớ lại sau khi mình tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc châu báu Hoa Thắng, hắn không như anh cả mỗi ngày hận không thể dành hai mươi bốn giờ làm việc, thái độ làm việc qua loa mười phần, không tính là chú tâm. Đúng rồi, còn có Vân Văn Quân, trong mơ của hắn kịch bản xuất hiện cực kỳ ít, sau khi nhà họ Văn xuống dốc, hắn đi tìm Vân Văn Quân, nhờ đối phương cứu giúp, Vân Văn Quân ôn tồn lễ độ chỉ cho hắn một tấm thẻ, bên trong có mười vạn tệ* để bọn họ ứng phó. * ~ 356.076.074 VNĐ =))))) nhiêu đây sao vực dậy được. Anh ta nói không cần phải trả lại. Văn Thụy Lâm trong mơ còn thấy vui mừng, nghĩ thầm trong lòng Vân Văn Quân vẫn có hắn. Nhưng mà, cho đến sau này, Vân Văn Quân không giao tiếp gì với người nhà họ Văn bọn họ nữa, hắn kéo dài khoảng cách với nhà họ Văn, phủi sạch quan hệ. Khi không đồng ý với giấc mơ của mình, Văn Thụy Lâm không hề để ý đến chi tiết, hiện tại tất cả nhân vật đều khớp từng li từng tí với thực tế, hắn bất ngờ nhớ rõ chi tiết bên trong! Dù Văn Thụy Lâm có tin hay không tin chuyện trong mơ là một chuyện, nhưng những người này quả thật tồn tại lại là chuyện khác. Hắn phải làm gì đây? Lần đầu tiên gặp Giản Thính Lan, Vân Văn Quân cũng ở đây, hắn cũng chưa làm gì Giản Thính Lan. Sẽ không có chuyện gì xảy ra sau này nữa, đúng không? Ngón tay Văn Thụy Lâm tiếp tục xẹt qua màn hình, hắn thấy được cái tên quen thuộc —— Tô Thanh Yến. Vốn hắn cũng không cần để ý Tô Thanh Yến, nhưng buổi tối thứ sáu hôm đó, hắn thế mà lại để ý đến vấn đề anh hỏi. Tại sao một gia đình giàu có lại tặng con trai mình làm tình nhân của người khác? Ai sẽ làm điều đó trong xã hội hiện đại chứ? Làm như vậy cũng chỉ có người xu nịnh, có ý đồ đi đường tắt không từ thủ đoạn để đạt được mục đích. Nghĩ đến sự nặng nề đằng sau câu này, Văn Thụy Lâm vẫn thêm Tô Thanh Yến vào danh sách điều tra. Hắn nhấp mở tư liệu Tô Thanh Yến. Tô Thanh Yến, nam, 25 tuổi. Con ngoài giá thú của nhà họ Tô. Tác giả có lời muốn nói: Văn Thụy Lâm: 3 vòng đâu? Tô Thanh Yến: Không có. Văn Thụy Lâm: Anh có, không chỉ có thể xem, còn có thể dùng! Tô Thanh Yến: Ồ, không muốn xem. Văn Thụy Lâm:...... Edit: Tô Bún OTP Siu Riêu (Fb: Đậu Hũ Mềm) Mọi người đoán được ai giúp quật ngã nhà họ Văn chưa =)))) Vừa đọc vừa edit vừa beta nên sẽ có sai sót, mong mọi người góp ý giúp mình nha!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]