Sự tình mới qua hai ba ngày, y vốn đã chịu đủ loại nhục nhã, nhưng giờ vẫn không thể kiềm chế được cơn kích động muốn kiếm người ấy.
Đúng là chó má mà. Vệ Gia nghĩ.
Người ta đã nói rõ ràng đến thế rồi, chẳng lẽ y còn có thể không để ý đến liêm sỉ gì mà bám đuôi, vậy có khác gì con chó không?
Thật sự là mất hết cả khí phách.
Lúc đó Diệp Minh và Lục Lễ không biết vì sao lại hục hặc cãi nhau, sau khi đã lên giường với y rồi, cậu mang gương mặt lạnh lùng nói cho y biết: Cậu muốn chia tay với Lục Lễ.
Khi đó y đã dự liệu được bọn họ sẽ chia tay.
Trong lòng y suy nghĩ: Nếu bọn họ dù gì cũng chia tay, vậy ở sau lưng y “an ủi” Diệp Minh một chút thì có sai trai gì đâu.
Tuy là Lục Lễ bị đá đi nữa, thì dù gì cậu ta vốn có thương yêu gì tên kia đâu.
Sau đó y đối xử với nhóc lăng nhăng này càng ngày càng tốt, cũng miễn cưỡng có thể xem như vì tinh mà tha thứ được, đây hoàn toàn là có tới có lui, chuyện anh tình tôi nguyện mà.
Y dồn hết tất kiên nhẫn, yêu thương, tất cả, bao gồm một chút thương hại, đều tưới lên cả một đóa hoa hồng đỏ mang bên mình. Y cũng không mong được đền đáp gì, y không thể nhìn đóa hồng mà y không nỡ hái, cuối cùng lại chui vào vòng tay của người yêu cũ
Bây giờ đôi tình nhân kia gương vỡ lại lành, tình chàng ý thiếp, hình ảnh thật gai mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-day-qua-tron-voi-ban-than-cua-ban-trai-mat-roi/1013694/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.