Một giấc này Thịnh Chỉ ngủ rất say, đến khi cô tỉnh lại đã là sáu giờ chiều.
Đầu óc cô hỗn loạn, mắt vẫn còn cay xè.
Ngồi trên giường cho đầu óc tỉnh táo lại, lúc này cô không còn chút tinh thần nào đi mở cửa phòng ra.
Phòng khách rộng lớn sáng trưng, đèn đang được bật.
Trên bàn ăn có một bát canh cá, mùi rất thơm, rất hấp dẫn. Không hề ngửi thấy chút mùi tanh nào.
Thịnh Chỉ nhìn bóng lứng bận rộn của Trình Nghiễn Nam trong phòng bếp, mím môi.
Rõ ràng cô với Trình Nghiễn Nam cùng nhau lớn lên, sao lại có khoảng cách lớn vậy nhỉ?
Một ngày của anh ấy có 48 tiếng hay gì, sao lại có thể...
Không để cho Thịnh Chỉ nghĩ ngợi thêm, Trình Nghiễn Nam quay người lại.
Nhìn thấy cô, ánh mắt anh hơi ngẩn ra, sau đó nhàn nhạt hỏi: "Dậy rồi?"
Thịnh Chỉ gật đầu đáp: "Ừm."
"Tôi qua em thức thâu đêm." Trình Nghiễn Nam nói với ngữ khí khẳng định.
Biểu cảm của Thịnh Chỉ ngây ra, vô thức hỏi anh một câu: "Sao anh biết."
Nói xong câu này, ký ức đêm qua dần dần hiện lên trong đầu.
Lúc sáng cô mệt đến mức không nhấc được mí mắt lên, cô dường như đã thấy Trình Nghiễn Nam.
Còn cụ thể đã xảy ra chuyện gì... cô không nhớ rõ.
"Anh bế em về phòng?"
Vừa dứt lời, Thịnh Chỉ nhìn thấy biểu cảm của Trình Nghiễn Nam không được tự nhiên, anh gật đầu ừ một tiếng.
Đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-anh-lai-yeu-tham-em/2548570/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.