"Lúc tôi đi lên không có gặp Trình Nghiễn Nam."
Trả lời xong câu hỏi của Hạ Dị Chu, Thịnh Chỉ đứng ở cửa phòng bao, nhìn những khuôn mặt lạ lẫm đó.
Vào không được mà ra cũng không xong.
Nhận lấy ánh mắt đánh giá của mọi người, Thịnh Chỉ tỉnh bơ như không di chuyển tầm mắt đi chỗ khác.
Sau đó cười một nụ cười lịch sự, nói: "Tôi đi tìm anh ấy, mọi người nói tiếp đi."
Chờ Hạ Dị Chu nói xong chữ "Được", cô liền đóng cửa phòng bao lại.
Thịnh Chỉ rút điện thoại đã sập nguồn của mình ra, khẽ thở một tiếng.
Tìm cái rắm, có quỷ mới biết Trình Nghiễn Nam đi đâu.
Cũng không nói từ sớm là buổi tối có người ăn cơm chung, làm cô cứ thế mà không trang điểm ăn mặc tùy tiện rồi đi ra ngoài...
Thịnh Chỉ dẩu môi, vừa đứng thẳng người lên định đi xuống dưới tìm, một bóng dáng liền đập vào mắt.
"Chi Chi."
Giọng của Trình Nghiễn Nam kèm theo cả tiếng thở đứt đoạn, có vẻ như rất vội vàng đến đây.
Hai người đứng đối diện nhau, không ai nói câu gì.
Sau đó vẫn là Trình Nghiễn Nam phá vỡ sự trầm lặng, chủ động hỏi cô:
"Em đến lúc nào vậy?"
"Em vừa đến."
Thịnh Chỉ mím môi dưới, nhớ tới chuyện trong phòng bao, lại bổ sung thêm một câu.
"Em mới tới được mấy phút thôi."
Trình Nghiễn Nam cụp mắt nhìn cô, mở miệng giải thích:
"Anh muốn nói với em chuyện này, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-anh-lai-yeu-tham-em/2548568/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.