gà gáy quá hai lần, Lục Dũng xoa hai mắt đứng lên, hít thở không thông, ngửi được mùi đậu thơm quen thuộc.
phường Đậu Hủ đã nấu đậu nành ở trong sân.
Lục Dũng xuống giường, mặc quần áo vào, thu dọn giường đệm thật tốt.
Buổi sáng vẫn là bột ngô, đậu chưng, đậu phụ thô, bà nội bưng tới cho hắn một chén đậu nành nóng, trên bàn còn có một chồng dưa muối.
Lão bản nương của phường Đậu Hủ keo kiệt, hắn nhặt lá cải từ chợ sáng về cho hai nhà gà ăn, lão bản nương mới đào cho nhà hắn chút đậu hủ ăn, sữa đậu nành chưa bao giờ cho.
Cũng may là mấy ngày nay hắn bán đậu hủ nhiều rồi, mỗi ngày Lư Hủ đều mang canh thịt dư thừa về nhà nấu đồ ăn, phòng bếp bọn họ là dùng chung, lúc hắn nấu đồ ăn cũng nấu đậu hủ cho phường Đậu Hủ, lão bản nương mới nguyện ý mỗi buổi sáng cho hắn một bát đậu nành.
Chỉ một chén thôi, nhiều là không có.
Mẹ nó, mẹ, tỷ tỷ cũng không chịu uống, mẹ hắn đảo một chén thành hai chén nhỏ, một chén nhỏ cho cha hắn, một chén nhỏ để lại cho hắn.
Lục Dũng nhớ rõ Lư Hủ từng nói đậu nành phối với bánh quẩy là ngon nhất, chờ khi nào hắn tích cóp được chút tiền thì sẽ mua từ phường Đậu Hủ, mỗi ngày đều uống đậu nành nóng, lại đến cửa hàng tạp hoá mua một cái ống trúc, buổi sáng cho Lư Hủ uống đậu nành.
Hắn ăn cơm sáng xong lấy đậu hủ và đậu hủ đao đựng trên rổ, cùng với cha hắn mang cái bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-phu-nhi-dai-bi-bat-lam-lai-tu-dau/4193768/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.