Lư Hủ đang nói về Cừu gia, Cừu gia cũng đang nói về hắn.
Thù Hổ thuê một căn nhà lớn ở phía nam của thị trấn Quan Dương, buổi tối các huynh đệ đều tụ tập ở đây ăn cơm, vừa ăn vừa nói chuyện.
Một ngày ở các nơi hiểu biết, bù đắp nhau, cùng ra chủ ý tưởng mưu kế.
- Hôm nay Huyện lão gia lại ngồi thuyền đi ra ngoài, không biết có phải đi ra ngoài nấu lương thực hay không.
- Hiện tại làm sao còn có lương thực?- Không phải mạn thuyền có à?- Ta nghe nói bọn họ giấu một số lương thực lớn ở Quan Dương, muốn bán cho phủ thành.
- Thiếu tám đời làm đại đức!Thù Hổ ăn dưa chuột chỉ nghe xong chỉ cười, hỏi Lương Thụ Bảo:- Ta nghe nói hôm nay thổ sản trong núi của ngươi đã bán hết rồi?- Bán hết rồi!Lương Thụ Bảo vỗ bộ ng ực dạt dào nói về chuyện hắn bán rau khô của Lư Hủ tới đây.
Hắn rút thăm được đi đến phường Đông phường bày bán quán bán thổ sản vùng núi, vốn đã lo lắng lớn lên không bán được, từ chối rất nhiều lần, cừu Hổ an ủi hắn ngày nào hắn cũng bán đồ tốt, nhưng hắn đều bán hai ba tháng, làm ăn cũng không thấy tốt.
Mặt khác đi dỡ hàng, sửa nhà, làm công nhật, đánh các huynh đệ, việc sống đều dần dần thuận tay, sơn bảo của huynh đệ hắn cũng có thể đưa đồ ăn cho các đại lâu, ngay cả hắn vẫn là bộ dáng cũ.
Bán đi vài lần, vẫn là Sơn Bào đi đưa củi cho khách hàng, tiện thể mang theo giúp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-phu-nhi-dai-bi-bat-lam-lai-tu-dau/4193767/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.