Chỉ nghe tẩu tử Liên Hoa nói: “Nhị tẩu, tẩu làm như vậy là không được. Trái cây tẩu rửa còn chưa sạch, người gọt vỏ sau đó gọt sẽ làm bẩn trái cây.”
Một giọng khác nói: “Ôi chao, sao cô lắm chuyện thế. Bọn họ gọt vỏ xong chẳng phải còn có người rửa lại một lần nữa sao, tôi rửa sạch như vậy làm gì. Tôi mà rửa quá sạch, người sau chẳng phải là không có gì để làm à. Nhàn rỗi quá đi.”
Tẩu tử Liên Hoa tức giận: “Nhị tẩu, mỗi người đều có việc của mình. Công đoạn trước là hai người rửa, công đoạn sau chỉ có một người rửa. Vốn dĩ là vì các tẩu ở công đoạn trước phải rửa cẩn thận nên mới thêm một người. Tẩu làm như vậy, sẽ làm chậm trễ công việc của người sau. Mấy ngày trước tẩu cũng làm vậy, ta không nói thôi, sau này tẩu mà còn như vậy thì đừng trách ta không khách khí.”
Một giọng khác nói: “Không khách khí với ta? Cô định không khách khí thế nào? Cô là cái thá gì, ta nhịn cô mấy hôm nay rồi, bằng cái gì mà cô làm việc nhàn hạ, tiền công lại lấy nhiều hơn? Không có cái lý đó.”
Tẩu tử Liên Hoa nhất thời không nói lời nào, Phòng Ngôn đoán là nàng ta đang tức giận. Giọng nói kia lại tiếp tục: “Nói nữa, nếu mà luận quan hệ, nhà ta với nhà cô cũng như nhau, đều là họ hàng trong ba đời, bằng cái gì mà cô được làm quản sự! Cô cũng chẳng hơn gì chúng tôi, cả ngày không hé răng, có năng lực gì chứ!”
Tẩu tử Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747291/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.