Cẩu Thặng nhìn thấy Phòng Ngôn, tiến lên kích động nói: “Nhị tiểu thư.”
Phòng Ngôn bị xe ngựa xóc nảy đến mức cả người như muốn rời ra từng mảnh, lúc này nhìn thấy Cẩu Thặng, cũng cố gắng nặn ra một nụ cười, nói: “Mấy tháng không gặp, ngươi lại tròn trịa ra, có thể thấy khí hậu kinh thành này đúng là dưỡng người.”
Cẩu Thặng cười nói: “Đều là nhờ phúc của nhị tiểu thư, tiểu nhân mới có ngày hôm nay.”
Những lời này của Cẩu Thặng khiến Phòng Ngôn rất hưởng thụ, cảm thấy mình không nhìn lầm người, nàng gật gật đầu, nói: “Đi theo đại thiếu gia làm việc cho tốt. Thôi không nói chuyện này nữa, trước tiên phụ dọn đồ đạc xuống đã, lát nữa ta tìm ngươi hỏi chút chuyện.”
Cẩu Thặng nói: “Vâng.”
Cẩu Thặng vừa nói chuyện với Phòng Ngôn xong, Trần Quảng chớp lấy cơ hội cũng tiến lại: “Nhị tiểu thư.”
Phòng Ngôn nhìn Trần Quảng cũng mập lên một vòng, trêu chọc: “Không tệ nha, hai người các ngươi đều ăn trắng mập ra. Ra ngoài người ta cũng biết Phòng gia chúng ta không ngược đãi hạ nhân.”
Trần Quảng nén lại niềm vui sướng trong lòng, nói: “Đây đều là nhờ phúc nhị tiểu thư, nếu không phải nhị tiểu thư, tiểu nhân sao có ngày hôm nay.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn gật gật đầu, cổ vũ: “Các ngươi cũng vất vả rồi, cố gắng làm việc.” Trần Quảng kích động nói: “Vâng!”
Đối với việc trở thành hạ nhân của Phòng gia, Trần Quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747270/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.