Ra khỏi cửa, nhìn cảnh tượng náo nhiệt ở cửa hàng đối diện, Đồng Cẩm Nguyên đi vào.
“Chưởng quỹ, chúc mừng thiếu gia nhà các vị đỗ Trạng Nguyên, ông có biết lão gia nhà các vị ngày nào mở tiệc chiêu đãi khách không?”
Hồ Bình Thuận cười nói: “Lão gia nói là ba ngày nữa.”
Đồng Cẩm Nguyên cảm ơn Hồ Bình Thuận rồi rời khỏi cửa hàng. Hắn thầm nghĩ, Phòng Ngôn khẳng định là gặp phải chuyện phiền phức gì rồi, thay vì nhờ người khác, không bằng hắn tự mình đi hỏi một câu.
Vốn dĩ Phòng Đại Lang đỗ Trạng Nguyên, Đồng gia bọn họ cũng phải gửi một phần lễ. Trước đây đỗ Giải Nguyên đều đã đi, giờ đỗ Trạng Nguyên càng phải đi. Nói thật, trước đây Phòng Đại Lang đỗ Giải Nguyên, Đồng gia sở dĩ chỉ cử một gã sai vặt qua tặng lễ, là vì Đồng Dần Chính và Giang thị vừa không biết con trai mình âm thầm giúp đỡ Phòng gia, cũng không biết tâm tư của con trai.
Nếu mạo muội đến tặng lễ, người khác còn tưởng mình tự dưng đi nịnh bợ người ta. Cũng quá đột ngột.
Sau này biết tâm tư của con trai, cũng tìm người tìm hiểu một phen, mới phát hiện hóa ra nhà họ và Phòng gia có khá nhiều liên quan. Hơn nữa, con trai mình còn có ý với con gái nhà người ta, cho nên, Giang thị tính toán cùng Đồng Dần Chính đi. Về phần con trai có đi hay không, thì không liên quan gì đến họ. Dù sao con trai bà tính tình kỳ cục, đi hay không ai cũng không làm chủ được. Xem cái dáng vẻ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747258/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.