Lời này thế mà lại được đại đa số người đồng tình.
“Huynh đài nói vậy, ta cũng tìm được nguyên nhân, có lẽ đây là lý do món ăn nhà này hấp dẫn ta. Xem ra sau này ta phải đến ăn nhiều hơn, ăn đồ ăn nhà bọn họ, ta cũng cảm thấy mình thông minh hơn.”
Một người có vẻ là thư sinh vốn đang cúi đầu ăn cơm không tham gia thảo luận, lúc này nghe người khác nói vậy, cũng gật gật đầu, tán đồng: “Đúng vậy, từ khi ta ăn đồ ăn ở quán này, ta cũng cảm thấy mình thông minh hơn, đọc sách cũng tốt hơn trước.”
Có những vị khách lần đầu tiên đến, nghe xong hỏi: “Thật không? Thật sự thông minh hơn? Xem ra sau này ta cũng phải đến thường xuyên mới được.”
Nghe tiếng mọi người xôn xao thảo luận, Hồ Bình Thuận trở về vị trí của mình.
Chờ đến tối hạch toán, Hồ Bình Thuận và tiên sinh kế toán phát hiện, doanh thu hôm nay gấp ba lần hôm qua. Việc làm ăn của cửa hàng họ từ trước đến nay đều tăng trưởng ổn định, ở phủ thành đã lâu, việc làm ăn đã bão hòa, có khi hai ba tháng mới tăng được nửa thành. Vậy mà hôm nay, lại tăng gấp ba, cửa hàng của họ đã rất ít khi xảy ra tình huống như vậy.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Từ đó, mọi người không còn gọi là Dã Vị Quán nữa, mà thân thiết gọi cửa hàng của Phòng gia là “Cửa hàng nhà Trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747256/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.