“Cũng là dùng nước suối trên núi độc đáo của nhà các vị để nuôi?” Nói những lời này, Đồng Cẩm Nguyên liếc mắt nhìn về phía Phòng Ngôn. Phòng Nhị Hà còn chưa trả lời, Phòng Ngôn đã đón lấy ánh mắt của Đồng Cẩm Nguyên, cười nói: “Đúng vậy, không chỉ thế, đồ ăn của gà nhà chúng con cũng là dùng nước suối nuôi trồng, dùng một ít phương pháp độc đáo trồng ra.” Đồng Cẩm Nguyên mắt mang ý cười, nói: “Phải không, vậy ta phải nếm thử hương vị mới được.”
Phòng Ngôn kinh hỉ nói: “Đồng thiếu gia, lẽ nào nhà các ngài cũng thiếu trứng gà sao?” Đồng Cẩm Nguyên nói: “Trứng gà thì không thiếu, nhưng nếu chủng loại trứng gà tốt, thì có thể đặt ở trong tiệm gạo để bán. Nhà của ta có mấy cửa hàng gạo thóc.”
Đồng Cẩm Nguyên sở dĩ nghĩ đến cửa hàng gạo thóc trong nhà, là bởi vì lần trước người hầu đi mua máy móc cùng hắn, đúng là đại quản sự của cửa hàng gạo thóc. Lúc trở về, hắn còn nghe quản sự nói trứng gà kia hương vị ăn ngon, tương đối độc đáo. Cho nên, vừa lúc có thể đi hỏi vị quản sự kia, xem còn cần loại trứng gà này không.
Trịnh Kiệt Minh vừa nghe lời này, cũng biết Đồng thiếu gia cố ý muốn mua trứng gà của biểu ca mình. Vui vẻ nói: “Đồng thiếu gia, thật sự quá cảm tạ ngài.” Đồng Cẩm Nguyên nói: “Có cần hay không còn phải xem ý của quản sự, vừa lúc, hôm nay ta cũng không có chuyện gì quan trọng, cùng các vị đi xem xem.”
Phòng Nhị Hà cũng không ngờ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747123/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.