Lý thị vừa nghe chuyện của Cao Đại Sơn, liền hứng thú hỏi: “Thật sự vẫn chưa nói chuyện cưới xin sao? Lớn vậy rồi, sao còn chưa nói, có phải là lúc trước đã nói rồi nhưng lại hỏng không?”
Vương thị lắc đầu, nói: “Vậy thì không phải. Tuy điều kiện nhà cậu ta không tốt lắm, nhưng lúc trước cũng có người làm mai cho, chẳng qua toàn nói mấy nhà không đứng đắn. Hơn nữa nhà gái cũng chướng mắt hoàn cảnh nhà họ. Gần đây hình như là chính cậu ta không muốn nói chuyện cưới xin, bà mối đến cửa đều bị cậu ta đ.á.n.h đuổi ra ngoài.”
Lý thị kinh ngạc hỏi: “Còn có chuyện như vậy sao? Vì sao không muốn nói chuyện cưới xin, có phải là đã có cô nương nào trong lòng rồi không?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương thị nói: “Vậy thì thật không có, ta hỏi nó rồi, nó chính miệng nói với ta là không có.”
Lý thị nói: “Vậy thì tốt rồi.”
Vương thị vỗ vỗ tay Lý thị nói: “Ngươi yên tâm, điều kiện nhà các ngươi tốt, Hà Hoa cũng xinh xắn, còn biết làm việc, biết chữ, nó khẳng định sẽ đồng ý. Cưới được Hà Hoa là phúc phận của nó.”
Lý thị nghe Vương thị nói xong, có chút do dự: “Tẩu tử, ta nói thật với chị, ta với cha Hà Hoa cũng còn đang do dự đây. Xem thằng bé Đại Sơn đó đúng là một đứa trẻ tốt, nhưng nhà nó vừa không có tiền, cũng không có ruộng đất. Cái thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747098/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.