Từ Thiên Thành nói: “Là thế này…” …
Nhà xây xong, cũng vừa lúc đến kỳ nghỉ của Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang. Bởi vì sắp phải gặt lúa mạch, nên lần này Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang được nghỉ kỳ nghỉ gặt. Đây lại là một kỳ nghỉ khá dài.
Một ngày nọ, Phòng Nhị Hà mời những gia đình thân quen trong thôn và họ hàng đến ăn mừng. Một là vì nhà mới xây xong, mời mọi người đến chung vui, quan trọng hơn là hai đứa con trai thi đỗ đồng sinh, nên ăn mừng một phen.
Những người nhận được thiệp của Phòng Nhị Hà đều vui mừng khôn xiết. Nhà Phòng Nhị Hà bây giờ đã khác xưa, nếu trước đây xem như nửa thương hộ, thì nay đã xem như gia đình vừa làm ruộng vừa có học. Hai người con trai đều thi đỗ đồng sinh, đây chẳng phải là gia đình nhà Nho điển hình sao.
Cho dù Phòng Nhị Hà không muốn, ông vẫn phải đến nhà cũ mời cha mẹ mình cùng với nhà cả và nhà ba.
Phòng Ngôn nói: “Cha, hay là người để lát nữa hẵng đi mời ông bà nội đi.”
Phòng Nhị Hà cười nói: “Vì sao?”
Phòng Nhị Lang và Phòng Ngôn nhìn nhau một cái, nói: “Cha, còn phải hỏi vì sao sao, tiểu muội chẳng phải sợ ông bà nội đến rồi gây chuyện à…”
Phòng Đại Lang liếc nhìn Phòng Nhị Lang, nói nhàn nhạt: “Nhị Lang, sao đệ lại nói thế, đó là ông bà nội.”
Phòng Nhị Hà nói: “Ta biết các con nghĩ gì, chỉ là, Đại Lang Nhị Lang, các con nhớ kỹ, bất kể ông bà nội các con đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747077/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.