Ngày thứ hai, nhà Phòng Nhị Hà có khách tới.
Tôn Bác nhìn thấy nhà Phòng Ngôn đang cất nhà mới, nhất thời không biết nên đi đâu tìm Phòng Đại Lang. Cũng may có một người thợ thủ công nhắc nhở, hắn mới tìm được Phòng Đại Lang ở nhà Phòng Nam.
Nhìn thấy Phòng Đại Lang, Tôn Bác kích động tiến lên ôm chầm lấy cậu, nói: “Tu Trúc huynh, chúc mừng.”
Phòng Đại Lang sớm đã nghe tin Tôn Bác cũng thi đỗ, vỗ vỗ bả vai hắn, nói lời tương tự: “Mậu Chi huynh, chúc mừng.”
Lúc Tôn Bác buông Phòng Đại Lang ra, khóe mắt đã rưng rưng. Phòng Đại Lang giả vờ không nhìn thấy, dẫn hắn vào phòng ngồi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tôn Bác dùng tay áo lau nước mắt nơi khóe mắt, đi theo Phòng Đại Lang vào nhà.
“Không ngờ, ta còn có thể thi đỗ đồng sinh. Đây đã là lần thứ năm ta tham gia khảo thí. Ta cứ ngỡ cả đời này mình cũng không thi đỗ nổi. Thật may là nhờ có nhà các huynh, nếu không, ta sợ là thật sự chẳng làm nên trò trống gì.”
Phòng Đại Lang khách khí nói: “Mậu Chi huynh, huynh nói gì vậy, có thể thi đỗ tự nhiên là bản lĩnh của huynh, nhà chúng tôi nào có giúp được gì.”
Tôn Bác lắc lắc đầu, nói: “Không, Tu Trúc huynh, đại ân đại đức của nhà huynh ta sẽ không quên. Không có nhà các huynh, không có rau dại của nhà các huynh chữa khỏi bệnh cho ta, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747071/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.