“Ông ra bếp sau giúp, vậy phía trước làm sao bây giờ?”
“Phía trước tạm thời giao cho Hồ Bình Thuận. Ta thấy, vẫn là phải đi bên ngoài tìm một tiên sinh kế toán mới được. Lúc này việc đồng áng chưa bận thì còn được, chờ đến lúc đồng áng bận rộn, Hồ Bình Thuận cũng không có thời gian.”
Phòng Đại Ni nhi nói: “Cha mẹ, con với Nhị Ni nhi cũng có thể đến giúp trước.”
Phòng Ngôn nói: “Cha, không phải nhà biểu thúc ở huyện thành lâu rồi sao, có thể nhờ nhà họ tìm giúp chúng ta hai phụ nhân làm việc nhanh nhẹn mà.”
Phòng Nhị Hà mắt sáng rỡ, nói: “Đúng vậy, sao cha không nghĩ đến vấn đề này nhỉ, hôm nào hỏi biểu thúc con thử xem.”
Vương thị không đồng tình nói: “Ta thấy, chuyện này vẫn là để ta hỏi đại cô hoặc là biểu đệ muội mới phải, mấy ông đàn ông các người thì biết cái gì.”
Phòng Nhị Hà nghe Vương thị nói, ha hả cười vài tiếng, không phản bác.
Phòng Ngôn nói: “Con thấy, cũng đừng hôm nào nữa, chúng ta ngày mai đi luôn đi. Biểu thúc không phải nói mang về mấy người từ Tắc Bắc sao, hay là chọn trong mấy người đó cũng được. Chỉ là, phong tục bên Tắc Bắc khác với bên này, đồ ăn cũng không giống, không biết những người này có giúp được việc không.”
Phòng Nhị Hà gật gật đầu, nói: “Đúng là phải đi tìm biểu đệ con, vừa hay cha cũng muốn mua hai con ngựa.”
“Cha mua nhiều ngựa vậy làm gì?” Phòng Nhị Lang hỏi.
Phòng Nhị Hà cười nói: “Mua cho hai chú của con dùng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747057/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.