Phòng Nam nghe xong, mày nhíu chặt lại.
Hắn liếc nhìn Phòng Bắc, hỏi: “Tiểu Bắc, đệ và đệ muội muốn cùng bọn ta mở chung hay là tách ra?”
Phòng Bắc liếc nhìn Phòng Nam, nhất thời không nói gì, hắn thật sự có chút khó lựa chọn.
“Đại ca, huynh nghĩ thế nào?” Hắn từ nhỏ đến lớn đều nghe lời ca ca hắn. Chuyện quan trọng như vậy, khẳng định phải suy xét đến cảm nhận của ca ca hắn.
Phòng Nam im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Bắc, chúng ta vẫn nên mở hai cửa hàng đi. Như vậy có thể kiếm được nhiều hơn một chút. Ta và tẩu tử con sẽ đến trấn bên cạnh, còn con và đệ muội ở lại trấn của chúng ta.”
Lý thị tuy trong lòng sớm đã biết ý nghĩ của Phòng Nam, nhưng nghe hắn nói ra như vậy, trong lòng cũng thật sự có chút bất đắc dĩ. Bất quá, bà cũng biết, không còn cha mẹ chồng, là con cả, nhà bọn họ bắt buộc phải nhường nhịn.
Phòng Bắc cũng kích động nói: “Đại ca, đệ…”
Phòng Nam lắc lắc đầu, nói: “Không cần nói nữa, cứ quyết định như vậy đi.”
Phòng Nhị Hà thấy hai huynh đệ họ đã quyết định xong, cười nói: “Đi trấn bên cạnh, xét đến giai đoạn đầu khách có thể sẽ ít, cho nên, tháng đầu tiên, cho các đệ hai thành hoa hồng. Những tháng còn lại là một thành.”
Lý thị vừa nghe lời này, vui mừng nhìn Phòng Nhị Hà. Cứ như vậy, chút không thoải mái trong lòng bà ta cũng đã tan biến.
“Được rồi, ta biết quyết định này cũng tương đối đột ngột, các đệ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747055/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.