Phòng Nhị Hà gật gật đầu, nói: “Đúng vậy. Ta muốn hai huynh đệ các đệ mở chi nhánh ở trấn trên. Chỉ là vẫn chưa nghĩ kỹ rốt cuộc là một người mở một cái, hay là hai nhà gộp lại mở một cái.”
Phòng Nam vội vàng từ chối: “Nhị ca, đệ có bao nhiêu bản lĩnh huynh còn không biết sao, huynh bảo đệ đi xây cái nhà, khiêng vác hàng hóa thì còn được, chứ huynh muốn đệ làm chưởng quỹ, đệ thật sự không làm nổi. Đừng nói một người mở, mà hai người gộp lại cũng làm không xong.”
Phòng Bắc tuy lanh lợi hơn đại ca mình một chút, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ mình có thể đi làm chưởng quỹ, bởi vậy cũng nói: “Nhị ca, ý tưởng này của huynh lớn gan quá, dám cứ thế giao cửa hàng cho hai huynh đệ bọn đệ sao.”
Phòng Nhị Hà cười nói: “Có gì mà không dám. Lúc khai trương, ta sẽ đến giúp mấy ngày, chờ đi vào quỹ đạo rồi, các đệ lại tự mình buông tay làm. Ta cũng không hỏi các đệ có dám hay không, các đệ nói thật đi, có muốn không?”
Phòng Nam suy nghĩ một lát, nuốt nước bọt nói: “Đúng là không dám lắm, nhưng mà… ai mà không muốn làm chưởng quỹ chứ, tự nhiên là muốn rồi.”
Phòng Nhị Hà nói: “Tiểu Bắc, đệ thì sao?”
Phòng Bắc liếc nhìn đại ca mình, nói: “Đệ cũng muốn, chỉ là một mình đệ e là không làm được. Ít nhất cũng phải có đại ca ở cùng.”
Phòng Nhị Hà nói: “Chỉ cần các đệ muốn là được. Phải biết, làm chưởng quỹ, tiền công sẽ tăng lên gấp mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747054/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.