Phòng Đại Lang: “Đại ca, không có chuyện đó, tiểu đệ vẫn luôn rất kính trọng đại ca.”
Phòng Phong cũng lười nói thêm với Phòng Đại Lang, hắn nói thêm vài câu phiếm rồi cười rời đi.
Về đến nhà, Phòng Đại Hà và Trần thị nhìn vẻ mặt của con trai, cũng biết chuyện không thành. Trong lòng càng thêm chán ghét nhị phòng.
Trước đây không biết thì thôi, bây giờ nghe nói hai đứa con của nhị phòng lại đều học ở thư viện Sương Sơn. Thư viện Sương Sơn là nơi nào chứ, nghe con trai nói, học sinh ở đó hiếm có ai thi không đỗ đồng sinh, tú tài. Hèn gì trước đây Phòng Nhị Hà đắc ý như vậy, dám nói ra những lời mạnh miệng thế.
Chỉ là, nhà họ có quan hệ lợi hại như vậy mà không nói một tiếng. Nếu có thể cho Phong ca nhà họ vào đó thì tốt biết mấy...
Trần thị thấy con trai mình thất bại, liền xúi Phòng Đại Hà đi tìm cha mẹ chồng, bảo ông bà gây sức ép với Phòng Nhị Hà.
Phòng Đại Hà nghe vợ xúi, nhíu mày. Phòng Nhị Hà bây giờ đâu phải là người dễ bị khống chế, nó đã sớm không coi ai ra gì. Huống hồ, lần trước nó còn nói nặng lời với hắn, làm hắn mất hết thể diện.
Nhưng nghĩ đến tương lai của con trai, hắn do dự một lát rồi cũng đi tìm cha mẹ.
Phòng Thiết Trụ và Cao thị vừa nghe, lập tức muốn gọi Phòng Nhị Hà đến. Nhưng nghĩ đến chuyện lần trước, họ lại chùn bước.
Cao thị bình tĩnh lại, nói: “Đại Hà, chuyện này có thật không? Con chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747020/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.