Phòng Ngôn còn chưa kịp nói gì, Vương thị cũng lên tiếng, bà thở dài một hơi: “Trùng hợp quá, thím của con cũng nhắc. Tuy không nói gì, nhưng nương nghĩ, hay là con cũng dẫn mấy đứa nhỏ khác đi huyện thành một chuyến.”
Phòng Ngôn nghe Vương thị nói, sắc mặt có chút lạnh xuống, chẳng lẽ bọn họ không hài lòng sao? Quả nhiên là đấu gạo nuôi ân, gánh gạo nuôi thù mà.
Nàng sa sầm mặt hỏi: “Bọn họ ghen tị vì Liên Hoa đi theo con kiếm tiền à?”
Phòng Đại Ni nhi nói: “Thấy chưa, tỷ biết ngay là muội sẽ nghĩ nhiều mà, ngay từ đầu đã không dám nói. Đâu phải ghen tị muội dẫn Liên Hoa đi kiếm tiền, Hà Hoa tỷ thêu thùa ngày càng tốt, chị ấy dựa vào thêu thùa cũng kiếm được chút tiền. Huống hồ, muội cũng biết mà, chị ấy đọc sách chăm chỉ thế nào. Mấy đứa kia cũng vậy, tỷ thấy, bọn họ chỉ là muốn đi theo lên huyện thành xem một chút thôi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương thị cũng nói: “Thím con nhắc, nương thấy cũng là ý đó. Chứ con bảo Phòng Thụ không học mà đi kiếm tiền mỗi ngày, hay bảo Hà Hoa không thêu thùa không đọc sách, đừng nói người khác, các thím con là người đầu tiên không đồng ý. Các nàng chỉ nói vu vơ một câu thôi.”
Phòng Nhị Hà lúc này cười ha hả: “Ta thấy, ba mẹ con các người đừng nghĩ nhiều quá. Người trong thôn đừng nói trẻ con, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747003/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.