Phòng Ngôn xem bộ dạng khẩn trương của Phòng Liên Hoa, lại chậm rãi lặp lại cho nàng ta một lần.
Phòng Liên Hoa tự mình nhẩm lại một lượt.
Nói xong, Phòng Liên Hoa liền đứng đó hắng giọng, nhìn mấy lượt người đi đường, hô: “Mau tới nếm thử, nước trái cây ướp lạnh tươi mới, chua chua ngọt ngọt, mát lạnh tê lưỡi. Khai trương ba ngày đầu, giá thấp nhất chỉ ba văn tiền!”
Phòng Ngôn bị Phòng Liên Hoa dọa thiếu chút nữa không cầm nổi cái chén trong tay, giọng cũng lớn quá đi.
Phòng Liên Hoa kêu xong mới dám mở mắt ra, mặt nàng ta đỏ bừng nhìn Phòng Ngôn, hỏi: “Phòng Ngôn, ta… ta vừa hô thế nào?”
Phòng Ngôn gật gật đầu, cổ vũ: “Rất tốt, tiếp tục đi.”
Phòng Liên Hoa trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn.
Lục tục, bắt đầu có người qua mua nước dưa hấu, có người là khách quen hôm qua, cũng có người là trẻ con dắt người lớn đến.
“Nương, chính là nhà này, hôm qua Hổ Tử nhà bên cạnh nói nước trái cây nhà này ngon lắm, mẹ mua cho con uống đi, con cũng muốn uống.”
“Được được, nương mua cho con.” Nói xong, một người phụ nữ trạc hai mươi tuổi dắt con mình đi tới.
“Tiểu cô nương, chỗ các cháu có những vị gì?”
“Dạ có vị dưa hấu, quýt và chỉ quả. Thím muốn vị gì ạ?”
“Nhị Lang, con muốn vị gì?”
“Nương, con muốn vị chỉ quả.”
“Được, vậy cho một chén nước chỉ quả.”
Phòng Ngôn nghe theo lời và bắt đầu làm.
“Ối chà, thứ này lợi hại thật, thế mà ép nước trái cây nhanh vậy. Tiểu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4747000/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.