Phòng Đại Ni nhi là người đầu tiên không đồng ý, cau mày nói: “Nhị Ni ơi, để tỷ đi phụ muội là được rồi, thuê người ngoài còn tốn tiền.”
Vương thị cũng nói: “Nhị Ni à, nương ở bếp sau cũng không bận lắm, để nương ra phụ cũng được. Giống như hôm nay.”
Phòng Ngôn nghe hai người nói xong, lắc đầu, liếc nhìn cha mình một cái rồi nói: “Không giống nhau đâu. Nương, đại tỷ, thứ nhất, nương phải phụ bếp, việc buôn bán quan trọng nhất của nhà ta là Dã Thái Quán, không thể xao nhãng được, nên nương không hợp. Thứ hai, gà và heo nhà ta vẫn đang trong giai đoạn theo dõi, nếu thật sự ăn rau dại mà ba tháng đã đẻ ba trứng một ngày, con nghĩ nhà ta có thể nuôi gà quy mô lớn, như vậy thu nhập cũng không kém đâu. Cuối cùng, mời Liên Hoa con cũng đã suy nghĩ kỹ. Chị Liên Hoa lanh lợi, buôn bán rất cần người biết ăn nói. Cha xem A Cương kìa, thật thà thì có thừa, nhưng linh hoạt lại không đủ. Một mình con vừa phải giải thích, vừa phải rao hàng, thật sự rất mệt. Chị Liên Hoa khoản này còn giỏi hơn con, nên con tính để chị ấy thử xem.”
Phòng Nhị Hà gật gật đầu: “Ừm, nếu con thấy chị ấy hợp thì cứ gọi đi.” Dù sao đây cũng là thứ con gái tự nghĩ ra, bọn họ vốn cũng không trông mong nó kiếm được tiền.
Nói xong việc này, Phòng Nhị Hà nói tiếp: “Nhưng mà, Nhị Ni nhi có một điểm nghĩ giống cha. Nếu gà và heo thật sự lớn nhanh như vậy, nhà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746997/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.