Còn nữa, nàng cần tìm một người phụ giúp.
Mua một nha hoàn là tốt nhất, nhưng mà, gia đình như bọn họ, bây giờ mà mua nha hoàn, hình như không thực tế lắm. Nhà bọn họ cũng không cần nhiều người giúp việc như vậy. Ngay cả việc nàng vừa đề nghị mua một nha đầu nhóm lửa mà nương nàng cũng không đồng ý.
Vậy chỉ có thể lợi dụng tài nguyên bên cạnh! Phòng Đại Ni nhi không được, gà và heo quá quan trọng, sau này nàng còn muốn mở rộng quy mô. Phòng Hà Hoa cũng không được, tính cách không phù hợp. Phòng Thanh… quá nhỏ cũng quá hướng nội. Phòng Thụ? Lại càng không được, quá nghịch ngợm. Vậy chỉ còn Phòng Liên Hoa.
Phòng Ngôn nhìn Phòng Liên Hoa đang cùng Phòng Đại Ni nhi thêu thùa, liền gọi nàng ta qua: “Ta có một mối làm ăn lớn tám văn tiền, tỷ có muốn làm không?”
Phòng Liên Hoa hai mắt sáng ngời: “Phòng Ngôn, có phải hôm nay muội dùng cỗ máy kỳ quái kia kiếm được món tiền lớn không?”
Phòng Ngôn ra vẻ thần bí gật gật đầu: “Đúng vậy, thật là kiếm được một ít, nhưng cũng không phải tiền lớn. Chỉ một chút thôi. Ta thấy quan hệ chúng ta tốt, ta phát tài nên cũng muốn kéo tỷ theo, mỗi ngày tám văn tiền, tỷ có muốn làm không.”
Phòng Liên Hoa kích động: “Muốn, muốn. Miễn phí cũng được, ta sớm đã muốn lên huyện thành xem. Ai nha, có phải ta còn được ngồi xe ngựa nhà muội không? Vậy ngày mai ta mặc gì bây giờ, đây chính là lần đầu tiên ta ra ngoài đó!”
Phòng Ngôn nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746996/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.