Phòng Nhị Lang đang nói, đột nhiên cảm thấy chân bị ai đó giẫm một cái, nhìn thoáng qua, là đại ca hắn.
Tôn Bác bị Phòng Nhị Lang làm giật mình, vội vàng hỏi: “Tử Sơn huynh, huynh bị sao vậy?”
Phòng Đại Lang gắp cho Phòng Nhị Lang một miếng thức ăn: “Chắc là bị muỗi đốt thôi. Phải không, Nhị Lang?”
Phòng Nhị Lang nhìn bộ dạng cười tủm tỉm của đại ca, gật gật đầu: “Đúng vậy. Là bị một con muỗi đốt.”
“Đúng rồi, gà nhà các huynh thật sự thần kỳ như vậy sao, thế mà có thể nghe hiểu tiếng người?” Tôn Bác vẫn là tò mò về chuyện này.
Phòng Đại Lang cười: “Mậu Chi huynh, làm gì có chuyện thần kỳ như vậy. Chẳng qua là vì gà vừa lúc đến tuổi đẻ trứng, nên mới bắt đầu đẻ. Tiểu muội tính tình nóng vội, mới mua gà con về đã bắt đầu lẩm bẩm. Chờ đến lúc nó đẻ trứng, thì không phải là bắt đầu đẻ sao.”
Tôn Bác hiểu rõ gật gật đầu, bội phục: “Không ngờ Tu Trúc huynh ngay cả mấy chuyện này cũng hiểu, tại hạ thật sự bội phục. Chỉ không biết gà mái này khoảng bao lâu thì có thể đẻ trứng?”
Phòng Đại Lang nói: “Gà mái thì…”
Nghe Phòng Đại Lang giảng về vấn đề gà qué, Tôn Bác thầm nghĩ, nếu Phòng Đại Lang sau này làm quan nhất định sẽ là một vị quan tốt yêu dân như con. Hắn cái gì cũng hiểu, cái gì cũng biết.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746983/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.