Sáng hôm sau Tôn Bác cũng tỉnh dậy vào giờ Dần chính, nhìn thấy dáng vẻ bận rộn của mọi người nhà Phòng Nhị Hà, trong lòng hắn vô cùng chấn động. Tuy trong nhà hắn có cả một đám nô bộc, nhưng hắn chưa bao giờ thấy những người đó bận rộn như vậy.
Thì ra, người làm nông thật sự rất vất vả. Hắn cũng rốt cuộc hiểu được tại sao rất nhiều người lại tự nguyện bán mình làm nô bộc.
Hắn thấy Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang rửa mặt xong liền đi phụ giúp, hắn cũng đến giúp. Phòng Nhị Hà ngăn cản vài câu, ngược lại là Phòng Đại Lang khuyên cha mình. Dù sao mấy việc này cũng không trông mong bọn họ làm, Tôn Bác cũng chỉ là tò mò nhất thời, từ chối ngược lại không hay.
Phòng Nhị Hà thấy vậy, cũng không nói gì nữa.
Chờ Phòng Nhị Hà bọn họ đi rồi, Phòng Đại Lang họ cũng bắt đầu đọc sách. Buổi sáng chính là thời điểm tốt để đọc sách, lúc này trời cũng bắt đầu dần dần sáng, đứng trong sân lớn tiếng đọc sách thật sự là một việc mỹ mãn. Tôn Bác ban đầu có hơi không tự nhiên, nhưng hắn thấy giọng đọc sách của Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang đều rất lớn, cũng dần dần lớn tiếng đọc theo.
Lúc Phòng Đại Ni nhi và Phòng Ngôn từ nhà Phòng Hà Hoa trở về, nhìn thấy chính là một cảnh tượng như vậy. Hai nàng cười hì hì đi nấu thức ăn cho gà và heo, lúc này còn quá sớm họ chưa đói, vẫn là nên cho đám gà và heo đã đói cả đêm ăn trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746981/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.