Tìm hiểu xong tình hình bánh bao chiên, Phòng Ngôn càng thêm tin tưởng vào việc nhà mình bán bánh bao chiên.
Lúc trở về, trong tay còn dư ít tiền, nàng và Phòng Đại Ni nhi xem mấy món đồ như dây buộc tóc, hoa cài đầu. Bất kể ở thời đại nào, con gái đều yêu cái đẹp. Tuy hoa lụa trông khá thô ráp, nhưng có còn hơn không.
Thấy Phòng Đại Ni nhi thích không nỡ buông tay, Phòng Ngôn lấy tiền mua cả hai đóa hoa mà Phòng Đại Ni nhi đang cầm, một đóa màu vàng, một đóa màu hồng.
Phòng Đại Ni nhi thấy Phòng Ngôn trả tiền, vội ngăn lại: “Đắt như vậy, Nhị Ni nhi, em đừng tiêu tiền lung tung.”
“Đắt đâu mà đắt, mới hai văn tiền một đóa, tỷ thích thì mua cả hai là được.”
Phòng Đại Ni nhi mặt đỏ bừng, đặt hoa lụa xuống sạp, nói: “Tỷ thích hồi nào, ta không thích.”
Phòng Ngôn nhìn bộ dạng đáng yêu của Phòng Đại Ni nhi, cầm lấy hai đóa hoa lụa nàng vừa đặt xuống, đưa tiền cho người bán hàng rong: “Trả tiền. Tỷ tỷ không thích thì em thích.”
Đưa tiền cho người bán hàng rong xong, Phòng Ngôn cười hì hì cài hoa lên đầu Phòng Đại Ni nhi.
Phòng Đại Ni nhi liên tục né tránh, Phòng Ngôn nói: “Tỷ không cài là lãng phí đó nha, em không thích cài mấy thứ này lên tóc đâu.”
Phòng Đại Ni nhi vội nói: “Em không thích còn mua làm gì, đây không phải lãng phí tiền sao.”
Phòng Ngôn cười nói: “Nhưng tỷ tỷ thích mà, em mua cho tỷ tỷ.”
Phòng Đại Ni nhi cầm hoa lụa trong tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746957/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.