Hai đứa con trai đi học, ngoài tiền "thúc" (học phí),còn phải chuẩn bị giấy bút. Trước đây lúc còn ở trấn trên, học phí một năm là 2 lượng bạc, cộng thêm quà cáp biếu phu tử ngày lễ Tết và tiền giấy bút mực thông thường, tính ra một năm cũng mất gần 5 lượng bạc.
Khi đó điều kiện nhà mình còn tạm ổn, hai đứa con trai đều đi học, 10 lượng bạc vẫn có thể xoay xở được. Chỉ là sau này, của cải tích góp nhiều năm đều phải bồi thường cho đám người đến gây sự, tiền bạc trong nhà cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Đã vậy lại không có thêm thu nhập, cho dù còn 5 lượng bạc cũng không dám tiêu xài bừa bãi.
Cho dù mười mấy ngày buôn bán sau đó kiếm được bốn năm lượng bạc, Phòng Nhị Hà cũng bị chuyện nhà họ Chu đả kích, không dám ôm quá nhiều tin tưởng vào tương lai. Quả nhiên, sau đó nhà họ Chu và nhà họ Triệu lần lượt kéo đến gây sự. Từ đó, Phòng Nhị Hà càng thêm sợ hãi.
Hiện tại, bọn họ đã có chỗ đặt chân ở huyện thành, lại nghe nói Tôn gia cũng là gia đình giàu có ở đây, bọn họ không còn lo lắng về đám người gây sự nữa. Lúc này đã ổn định lại, cũng có thể nghĩ đến vấn đề học hành của con trai.
Chỉ là không biết, phu tử ở huyện thành thì học phí bao nhiêu, đoán chừng thế nào cũng phải cao hơn ở trấn trên một chút. Cho nên, vẫn là phải kiếm thêm ít tiền!
“Nếu buổi trưa cũng bán, chúng ta phải chuẩn bị bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746935/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.