Vương thị hôm nay tuy cũng ở trấn trên, nhưng bà vẫn luôn ở phía sau, không ra đằng trước. Cho nên lúc này bà nghe cha con hai người đối thoại, vẫn như lọt vào trong sương mù. Bà vừa mờ mịt vừa nôn nóng hỏi: “Hai cha con đang nói gì vậy, sao lại dính líu đến nhà họ Chu?”
Trong lòng Vương thị, cứ dính dáng đến nhà họ Chu thì đều không phải chuyện gì tốt đẹp! Những người còn lại cũng nhìn chằm chằm hai cha con.
Phòng Nhị Hà nhìn mọi người, nói: “Hôm nay, nhà họ Chu lại đến quán chúng ta gây sự.”
Một câu, đã chỉ rõ mấu chốt của sự việc. Nhà họ Chu, gây sự.
Nghe đến đây, hai nắm tay của Phòng Nhị Lang siết chặt, hận không thể lập tức lao ra ngoài tìm nhà họ Chu nói lý lẽ, tốt nhất là đ.á.n.h cho họ một trận. Nhưng nghĩ đến lời anh cả đã dặn, cậu lại bình tĩnh lại, tuy không nói gì, nhưng ánh mắt thì hung hăng nhìn chằm chằm vào một chỗ, trong lòng không biết đang suy tính điều gì.
Phòng Đại Lang vừa nghe đoạn đối thoại của Phòng Nhị Hà và Phòng Ngôn cũng đã đoán được nhà họ Chu dường như lại giở trò gì với nhà mình, bây giờ được Phòng Nhị Hà xác nhận, ánh mắt cậu cũng trở nên sắc lẹm.
“Chuyện là thế này, hôm nay lúc sắp dọn hàng, đột nhiên có một gã đàn ông và mụ vợ hắn đi tới…”
Phòng Nhị Hà đem chuyện xảy ra buổi sáng kể lại. Nhớ lại chuyện cũ, tâm trạng Phòng Nhị Hà có chút não nề. Ông cảm khái nói: “Nếu người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/4746927/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.