*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Aubrey.
Tối hôm nay, sau khi chuẩn bị xong một số công đoạn cho quán ăn vặt vào ngày mai, Dư Thanh Trạch đến nhà chính học bài với Thường Hạo. Thường Hạo làm một số công khoá do phu tử giao, Dư Thanh Trạch cầm một quyển sách lên vừa xem, vừa cùng Thường Hạo học viết chữ phồn thể.
Vừa mới bắt đầu còn rất nghiêm túc, nhưng nhìn một hồi, hắn lại thất thần.
Lúc sáng, hắn đã quyết định sẽ nói rõ với Nhạc ca nhi về cảm tình của mình nhân dịp Tết ca nhi lần này. Dư Thanh Trạch hưng phấn một hồi lâu, khoé miệng vẫn luôn cong, tâm tình kích động không ngừng được.
Hắn thầm nghĩ, chờ đến ngày Tết ca nhi, trước tiên hắn sẽ như vầy, rồi lại như vầy, hay là nên như vầy trước rồi như vầy? Trong đầu không ngừng hiện lên các tình tiết hẹn hò, ngay cả bản thân đang cười ngây ngô cũng không biết.
"Hề hề..."
Thường Hạo đang ngồi một bên viết chữ chợt run tay, đầu bút lông nguệch qua một bên, chữ mà nhóc đang viết bị lệch, ở giữa xuất hiện một cái dấu tròn to.
Thường Hạo: "..." Chữ đang đẹp như vậy, tự nhiên bị phá hỏng.
Tiểu thiếu niên thở dài, ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Dư Thanh Trạch ngồi bên cạnh.
Dư đại ca đọc thơ gì mà thú vị vậy? Nhóc viết xong một trang giấy rồi, vậy mà hắn còn chưa viết xong một trang...
"Hề hề hề..."
Thường Hạo: "..." Nhóc có cảm giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534139/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.