*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Aubrey.
Quả nhiên, sáng hôm sau, bọn họ vừa mở quán, Lưu lão bản đã tràn đầy năng lượng bưng một cái mâm dùng lồng đậy lại, đi tìm Dư Thanh Trạch.
Dư Thanh Trạch nhướng mày, hỏi: "Lưu lão bản, ngươi làm ra rồi sao?"
Lưu lão bản gật đầu, nói: "Ngươi nhìn xem."
Dư Thanh Trạch mở lồng ra, từng cái bánh ướt chỉnh tề đặt trên mâm, bọn họ đã làm được rồi, vẫn còn nóng hổi.
Dư Thanh Trạch thở dài: "Ta biết không có gì có thể làm khó được Lưu lão bản."
Lưu lão bản thành công làm ra bánh ướt, trong lòng vô cùng cao hứng, nhưng trên mặt vẫn duy trì biểu tình nghiêm túc, khiêm tốn đáp: "Chỉ là tự nhiên nghĩ ra thôi, không thể ngờ được, hoá ra cách làm là như vậy."
"Vậy là quán mì của ngươi đã có thể cho ra món ngon bậc nhất rồi, rất tốt." Khoé miệng của ngươi còn đang cong kìa, lộ hết cảm xúc ra rồi, còn giả bộ gì nữa?!
Lưu lão bản lắc đầu: "Ta không bán bánh ướt."
Dư Thanh Trạch nhướng mày.
Lưu lão bản nói: "Ta chỉ muốn biết cách làm như thế nào thôi, không phải muốn cướp việc làm ăn của ngươi. Huống chi, ngươi còn dạy cho ta không ít cách xào mì."
Không nhìn lầm người, Dư Thanh Trạch cười đáp: "Vậy thì cảm ơn Lưu lão bản."
Lưu lão bản lắc đầu: "Ta nên nói lời cảm ơn với ngươi mới đúng."
Bên kia, sau khi Dư Thanh Trạch bọn họ đi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-ruong-chi-ong-trum-my-thuc/534138/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.