Nếu như có thể bắt được quan hệ với tu sĩ cường giả thì bọn họ đâu cần phải chạy đi đâu nữa!
Lâm Thiên Sinh bình thản đáp: “Có nịnh bợ cũng không thể nói như vậy được. Nếu vậy thì các người hãy ở lại đây đi.”
'Thấy Lâm Thiên Sinh dễ dàng đồng ý như vậy, đám người kia lập tức hớn hở. ra mặt: “Cảm ơn tiên sinh!”
Tô Nhiên giật mình: “Thiên Sinh, làm vậy không được hay lắm thì phải, bọn họ...”
Vừa rồi mấy tên này còn có ý đồ bất chính, ai biết được sau này liệu có xảy ra chuyện gì hay không.
Dễ dàng thu nhận bọn họ như vậy, e là không được thỏa đáng cho lắm.
Nhưng đây chỉ là chút lo lắng thường tình của phụ nữ mà thôi. Lâm Thiên Sinh quyết định như thế nào thì Tô Nhiên cũng không có ý kiến gì.
Lâm Thiên Sinh biết Tô Nhiên đang lo lắng điều gì, anh đáp: “Không sao đâu.”
Sau đó, anh nói với mấy người kia: “Sau này các người sẽ làm gác cổng giống Ngọa Long.”
Nghe vậy, bọn họ vội vàng quỳ lạy cảm ơn: “Cảm ơn cậu đã thu nhận chúng tôi, nhất định chúng tôi sẽ trông cửa cẩn thận!”
“Dù có là một con ruồi cũng đừng hỏng thoát khỏi pháp nhãn của chúng tôi!”
Bọn họ mừng rỡ đứng dậy nói với ba người bọn Ngọa Long, Diệp Phong: “Hề hề, ông Ngọa Long, vừa rồi đã mạo phạm rồi, mong ba ngài không để bụng.”
“Sau này, chúng ta chính là anh em một nhà.”
Ngọa Long cũng không để bụng: “Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3493242/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.