Cũng tức là cao nhân đứng sau Diệp Đình chắc chắn có
quen biết Lâm Thiên Sinh.
Nếu không với thân phận của Diệp Đình, sao có thể quen biết loại người như Lâm Thiên Sinh chứ.
Lăng Sơn Thủy nhìn thấu suy nghĩ của Lăng Phong, ông ta bèn nói: “Tuy nhà chúng ta khó khăn lắm mới được dựa vào. đại nhân Vô Ảnh, nhưng cũng tuyệt đối không được hành động theo cảm tính.”
Lăng Phong nói: “Cháu hiểu, thưa ông.”
Sau khi quay lại phòng của mình, Lăng Phong mở mật thất, sau đó đi vào trong.
Mật thất không lớn nhưng ở giữa có một cái quan tài.
Sau khi Lăng Phong đến thì cung kính hành lễ với chiếc quan tài đó: “Đại nhân Vô Ảnh, đệ tử có việc cầu kiến.”
Anh ta vừa dứt lời, trên chiếc quan tài đó lập tức ngưng tụ bóng đen.
Bóng đen nói: “Có chuyện gì?”
Lăng Phong nói: “Về việc cao nhân mà đại nhân đã nói, hình như để tự đã có một vài manh mối.”
Nghe anh ta nói vậy, ánh mắt bóng đen trầm xuống, nói: “Bổn tọa gần đây vẫn luôn dùng thần thức điều tra, nhưng lại không hề có phát hiện gì về cao nhân đứng sau Diệp Đình.”
“Ngược lại là Diệp Đình đang cùng với vài tu sĩ chính đạo âm thầm tìm kiếm bổn tọa, hiện giờ bổn tọa cũng không tiện lộ diện.”
“Cậu nói thử xem, cậu có phát hiện gì?”
Lăng Phong nói: “Con rể ở rể của nhà họ Tô, Lâm Thiên Sinh.”
“Người này quen biết Diệp Đình, hơn nữa sau khi quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-re-hao-mon-ong-day-khinh-/3404492/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.