Edit: Mai Thái phi
Beta: Huệ Hoàng Hậu
Suốt một đêm trằn trọc, đợi đến khi trời hừng đông, Tịch Lan Vi trầm mặc thở một hơi thật sâu, rốt cuộc xem như đã nghĩ thông suốt.
Có lẽ... Có lẽ nên thử tin hoàng đế, hắn không giống với Hoắc Trinh.
Hắn đối tốt với nàng là sự thật, so với lúc Hoắc Trinh đối xử tốt với nàng nhất còn muốn tốt hơn một ít. Cho dù đối với nàng mà nói thì đời này có quan hệ với đời trước, hết thảy ký ức của đời trước đều tồn tại, nhưng nàng cũng nên tiếp tục đi về phía trước.
Nếu không, nàng sống thật quá mệt mỏi, quá thiệt thòi.
Còn nữa, dựa vào cái gì lấy đủ loại bất mãn đối với Hoắc Trinh mà làm cho Hoắc Kỳ cảm thấy tích tụ trong lòng?
Đối với ai cũng không công bằng.
...
Một đêm chưa ngủ, khi vấn an Cảnh Phi khó tránh khỏi tinh thần không tốt. Cũng may "Tinh thần không tốt" không chỉ có một mình nàng, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người nọ.
Ngô Phi, trong chuyến hành trình tránh nóng lần này là người phô trương nhất, nhưng nhiều ngày nay vẻ mặt lại sa sút. Việc này cũng khó trách, hiện tại người do Ngô gia nàng ta đưa vào chọc hoàng đế không vui, bị cấm túc, không biết khi nào mới có thể bỏ lệnh cấm, nàng ta lại dựa vào Hạ Nguyệt mới được nâng lên Phi vị, hơn nữa ngay cả sách lễ[1] cũng còn chưa tiến hành, khó tránh khỏi cảm thấy địa vị không ổn. Trước mắt... sắp trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-phi/3133990/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.